Ở khoảng sân vắng vẻ hẻo lánh nhất của Tưởng gia, Quan Tự gặp được Tưởng Khinh Đường.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hôm nay bạn thân nàng đột nhiên gửi tin nhắn cho Khương Tân Nhiễm: Cố Nhược trở về rồi.
Nhận được tin này là đúng lúc Khương Tân Nhiễm còn đang mặc áo blouse trong phòng thí nghiệm, nàng hết sức tập trung vào ống nghiệm nho nhỏ ngay trước mặt, thậm chí có chút quên mình.
Lúc Tiêu Đồng xuống máy bay đã là một giờ sáng.
"Minh Lãng, tôi theo cô bảy năm, cô đại nhân đại nghĩa, tốt xấu tha cho tôi con đường sống."
------------------
"Người đạt Nữ diễn viên xuất sắc nhất cho giải Kim Tượng năm nay chính là..."
Toàn thân đau đớn, đặc biệt là ở cánh tay.
Một chiếc xe đạp cũ đè lên thân thể Trần Khiết Nhiên, lòng bàn tay chà xát mạnh mẽ lên mặt đường, đá vụn khảm vào da thịt, giờ phút này, toàn bộ bàn tay đau đến tê dại, giống như bị thiêu trên đống lửa.