Chín giờ tối, thính phòng sang trọng được xây dựng theo lối cổ điển được lấp đầy với một ngàn người, tiếng đàn Cello du dương theo từng nốt nhạc.

Trong màn đêm tĩnh mịch, hơi lạnh từ biển lớn không ngừng thổi vào đất liền, hòa cùng không khí lúc nửa đêm càng thêm phần lạnh lẽo.

Tại bến cảng, dưới ánh đèn mờ tối, khắp nơi đều là người canh gác qua lại, trên tay ai nấy đều cầm theo vũ khí hạng nặng.

"Cẩn thận!!!"

Theo sau tiếng hét, quả bóng rổ bay ào ào theo một đường cong hoàn mỹ, nhắm thẳng vào Du Uyên Nhi và chuẩn bị đáp xuống.

Cô đứng ngây người, hai mắt trợn tròn, túi đồ ăn vặt rơi khỏi tay văng tứ tung ra ngoài.