(Thịt)
Mưa bắt đầu rơi từ chiều, tới hết sức bất ngờ, rào rào rơi xuống. Tin tức dự báo thời tiết đã sớm nói tới trận mưa lớn này, vẫn làm cho người ta luống cuống. Mưa rào rào hơi xuống, đầu đướng mọi người đang đi chậm rãi lại bắt đầu chạy nhanh, cầm túi trên tay, dùng sức chạy.
Thời tiết bắt đầu chuyển lạnh, trong sân lá sớm đã ngả sang màu đỏ. lá đỏ dưới ánh trăng phát ra những quầng sáng kì lạ, giống như trước khi ma quỷ xuất hiện thường có yêu khí. Ánh trăng qua kẽ lá chiếu xuống ban công tạo thành những đốm sáng màu vàng.
Đêm lạnh như nước, tối đen như mực, tiếng chuông từ chiếc đồng hồ gỗ thô cổ xưa vang lên mười hai tiếng, sau hồi cuối cùng, âm cuối vang lên thật lâu không dứt, thậm chí trong căn phòng bé nhỏ này cũng có thể nghe thấy tiếng vọng lại. Trong bóng đêm, đôi mắt nhìn chằm chằm trần nhà.
Du lịch nói đi là đi, vẫn chưa thể khiến cho tâm tình Mộc Tuyên Dư trở nên tốt hơn.
Đặc biệt là lúc này.
“Vì sao cô lại đi du lịch một mình?” Cô gái mở to hai mắt, trong ánh mắt có ý hỏi dò, đồng thời cũng có xem xét.
Ngày hè thời tiết nóng nực, trời tối muộn, sau bảy giờ, người dân thôn Song Khê mới lục tục về thôn, trả cuốc và nông cụ về kho, chuẩn bị về nhà tắm rửa rồi ăn cơm.
Giữa tháng Năm, nhiệt độ tăng cao, nắng chói chang rọi vào da thứ nóng hầm hập, như lấy trộm ánh nắng của tháng Bảy tháng Tám và gom góp lại, để người ta thích ứng trước với cơn nóng bức như lửa của mùa hè năm nay.
Yêu rồi, tan rồi.
Đã từng, em thật sự tưởng rằng, em sẽ yêu một người mãi mãi.
Mà hiện tại, đã chứng minh đó chẳng qua chỉ là một câu chuyện cười.
—Tô Tử Quân.
————————
Sau rất nhiều lần phỏng vấn ứng viên, Bùi Chí Viễn đặt năm bộ hồ sơ khiến anh hài lòng nhất lên bàn. Suốt cả ngày trời, chỉ xem hồ sơ của những người đó thôi mắt đã mỏi đến mức không mở ra nổi rồi, nhưng mà cấp trên thông báo anh phải sắp xếp cho một “nhân vật đặc biệt” vào công ty.
Tối nay Lục Diên Y không phải đi học, bởi vậy cô thay thế bạn cùng phòng Từ Dĩnh đến nhà hàng xa hoa nhất thành phố Thịnh Danh Sơn Trang làm công việc phục vụ part-time.