Màn đêm buông xuống trong căn biệt thự tối tăm tưởng chừng như bị bỏ hoang, những âm thanh r*n r* tỉ tê của một người phụ nữ lại phát ra trong giang phòng, âm thanh của d*c v*ng và sung sướng. Đều đặn mỗi tháng một lần như một chu kỳ.
Trong ngục giam tối tăm, nặng mùi ẩm mốc, Lâm Liên Kiều chật vật lổm ngổm bò trên mặt sàn lạnh tanh, dơ bẩn. Cô mặc trên người một chiếc áo sơ mi vốn trắng toát, nhưng giờ đây nó nhăn nheo và bẩn thỉu không khác gì miếng thảm bị người ta dẫm đạp dưới chân.
Bước chân chậm rãi trong đêm, Đường Thiên Tuyết rốt cuộc cũng đứng trước cửa biệt thự rồi. Một căn biệt thự với vẻ ngoài lung linh và hào nhoáng, nhưng có ở trong chăn mới biết chăn có rận.
Năm Hoàng triều thứ mười, tiên đế đột ngột băng hà, thái tử Hoàng Liên lên ngôi khi mới mười tám tuổi. Hoàng đế vừa đăng cơ, căn cơ còn chưa vững chắc nên bị giặc ngoài dòm ngó, nội bộ các triều thần thì lục đục.