"Này, Cố Nhiên, dậy nhanh còn đi học!"

Tôi nửa mê nửa tỉnh, lẩm bẩm mấy tiếng: "Ôi, đừng ầm ĩ nữa ~"

Người đang đứng dưới giường gọi tôi im lặng ba giây, rồi phá lên cười kinh thiên động địa.

"Ha ha ha ha, Cố Nhiên, cmn giọng cậu yểu điệu như vậy để làm gì!"