“Ngôn Ngôn, cậu tới rồi!”

Khương Tri Ngôn mỉm cười gật gật đầu, ngay sau đó kéo ghế dựa chỗ mình ngồi ra, thuần thục mà đặt túi xách, khởi động máy, cắm dây sạc cho di động.

“Thân thể sao rồi? Còn được chứ?”

“Đúng vậy, xem sắc mặt cậu hình như còn có hơi trắng bệch.