Truyện hài hước là một thể loại văn học được thiết kế để mang lại tiếng cười và giải trí cho người đọc. Thường xoay quanh những câu chuyện, tình huống và nhân vật mang tính chất hài hước, có thể gây cười và tạo ra những tình huống trớ trêu, lố bịch. Truyện hài hước thường sử dụng các phương pháp như biến cố bất ngờ, hài kịch, đảo ngược tình huống, sự hiểu lầm, sự ngốc nghếch hay sự trớ trêu trong việc tạo ra những tình huống gây cười. Những nhân vật trong truyện thường có tính cách đặc biệt, hài hước và gây tò mò cho người đọc.

Truyện hài hước mang đến cho người đọc niềm vui, cảm giác thư giãn và nụ cười. Nó có thể làm giảm căng thẳng, lo lắng và tạo ra một không gian vui vẻ, lạc quan. Các câu chuyện hài hước thường là một hình thức giải trí phổ biến và được đón nhận rộng rãi trong văn học và nghệ thuật. Thể loại truyện hài hước có thể có đa dạng dạng truyện như truyện ngắn, tiểu thuyết, truyện tranh, và cả kịch. Nó có thể chứa đựng những thông điệp sâu sắc về cuộc sống, con người và xã hội thông qua cách viết hài hước và cách diễn đạt độc đáo.

Truyện hài hước có khả năng kết nối và gợi cảm xúc tích cực cho người đọc, tạo nên một môi trường vui vẻ và thú vị. Với khả năng mang đến tiếng cười và sự vui nhộn, truyện hài hước là lựa chọn phổ biến để giải trí và tạo niềm vui cho người đọc. Những truyện cực kỳ hot trong thể loại hài hước đang làm mưa làm gió hiện nay mà bạn không nên bỏ lỡ như Nam Thần Ở Phòng Bên Cạnh, Cặp Đôi Xấu Tính, Truyền Nhân Trừ Ma: Bạn Trai Tôi Là Cương Thi hay Kế Sách Theo Đuổi Phu Quân Sau Khi Sống Lại.

Thời Tễ đang điều khiển chiến hạm, chuẩn bị hạ cánh xuống học viện Hoàng Gia Hertz thì phát hiện cơ thể có điều gì đó bất thường.   Nóng quá.  
Nam Nhiễm không muốn phàn nàn, nhưng gã sát nhân hàng loạt kia rõ ràng là một kẻ điên.
Chương 01 Đêm ấy, tại hậu viện Kiếm Sơn, một đám đệ tử đang vây quanh pháp khí mới thu được, tụng chú thanh lọc, mồ hôi đầm đìa, ai nấy đều bận rộn vô cùng. Chợt nghe phía sau vang lên hai tiếng bước chân đang dần tiến lại.
“Mộ Vân ca ca, tấm chân tình của ta đối với ngài, chưa từng thay đổi.” “Nếu có kiếp sau, ta nguyện hóa thành cầu đá, chịu 500 năm gió thổi, 500 năm phơi nắng, 500 năm mưa xối, chỉ nguyện ngài có thể đi qua cầu.” Diệp Khanh Oản dứt lời, xoay người từ trên thành lâu nhảy xuống.
“Đại Ni à, con định làm gì với chuyện của Yến Tử đây? Còn có một tháng nữa thì con bé phải tốt nghiệp, tương lai sau này của con bé muốn làm cái gì? Là xuống nông thôn hay là nhà tìm công việc cho con bé?”
Thời tiết oi ả, nóng nực khiến lòng người bức bối. Lý Mai phải dùng hết sức của mình mới múc được nửa thùng nước từ giếng lên. Gần thôn Cốc Đôi không có sông, thôn dân ở đây đều lấy nước từ một con suối sau núi để ăn, giặt quần áo hay rửa rau đều múc nước từ giếng.
Tháng 2 năm 1988, Hải thành, đêm giao thừa. Gió lạnh dữ dội, tuyết trắng tung bay, mỗi hộ gia đình đều treo câu đối xuân, cắt hoa đính thiệp giấy, làm thịt viên gói sủi cảo, khói mù lượn lờ, mùi thơm dần dần lan tỏa.
Trong phòng khách một nhà hàng nổi tiếng, Đinh Nhược Thủy nhìn nữ nhân uống gần như say khướt bên cạnh mình, có chút bất đắc dĩ lấy lại ly rượu trong tay của nàng. "Ngươi mời ta đến cùng ngươi ăn cơm hay chỉ là tìm lý do để mua say?"
Cung điện có một nơi bốc cháy rực rỡ. Diệp Phi Linh nhếch khoé môi cười nhạo, nàng biết cấm vệ quân sẽ rất nhanh tiến về đây. Như thế thì có sao?!