Trên bục giảng, thầy giáo trẻ tuổi bắt đầu giảng bài hình học không gian, Trần Hân ngồi bàn cuối, lưng dựa vào tường, mắt dõi theo thầy, đầu nghiêng qua ngó lại. Đây là tiết toán đầu tiên của cậu ở trường trung học Nhật Thăng.
Nghê Huy bị âm thanh của một trận mưa to đánh vào những tán cây làm tỉnh giấc, hắn mở to mắt, phát hiện mình đang nằm ở trên giường, bốn phía một mảnh tối đen, nhìn không thấy hoàn cảnh xung quanh.
Lâm Gia Nhạc tên gọi Gia Nhạc, bà nội nói là ý muốn gia đình vui vẻ, nhưng từ nhỏ đến lớn cậu vẫn không biết gia đình vui vẻ là như thế nào. Cậu cảm giác tên của mình không sai, họ cũng không khó nghe, nhưng đến khi đặt chúng cạnh nhau, thật mẹ nó rất có ý châm chọc.
Lúc Diệp Tuệ khôi phục lại tri giác, chỉ cảm thấy ót đau thấu tim, như là bị đâm xuyên qua vậy, phảng phất có một bàn tay đang bóp lấy bộ não cô, huyệt thái dương vừa căng lại đau, bà cắn chặt răng cố chịu, vẫn là không khống chế được rên rỉ ra tiếng, ngay sau đó bên tai vang lên vài tiếng gọi ma