Truyện nữ phụ là một thể loại văn học tập trung vào nhân vật nữ phụ trong câu chuyện. Thể loại này thường đảo ngược vai trò truyền thống của nhân vật nữ phụ và khám phá cuộc sống và sự phát triển của họ, đôi khi trong một ngữ cảnh khác biệt hoặc thay đổi về tính cách và hành động. Truyện nữ phụ thường xoay quanh nhân vật nữ phụ trong một câu chuyện đã tồn tại, thường là truyện ngôn tình hoặc tiểu thuyết kiếm hiệp. Nhân vật nữ phụ thường được miêu tả là nhân vật bị lãng quên, bất hạnh, hoặc chịu đựng sự đối xử bất công và thậm chí có thể gánh chịu những bi kịch.

Tuy nhiên, trong truyện nữ phụ, nhân vật nữ phụ thường có cơ hội thay đổi số phận và trở thành một nhân vật mạnh mẽ, độc lập và có tầm ảnh hưởng. Họ có thể khám phá và phát triển tài năng, tình yêu, và trở thành nhân vật trung tâm của riêng mình. Thể loại truyện nữ phụ thường mang đến những câu chuyện đầy phấn khích và đánh đổi các yếu tố như tình yêu, trả thù, trưởng thành, và sức mạnh. Các nhân vật nữ phụ thường phải đối mặt với nhiều thử thách và cạm bẫy trong cuộc sống và tình yêu, tạo nên những diễn biến gây cấn và hấp dẫn.

Thể loại truyện nữ phụ thường được yêu thích và thu hút sự quan tâm của độc giả bởi sự đảo ngược và sự đột phá so với truyền thống. Nó tạo ra một trải nghiệm đọc mới và thú vị, cho phép độc giả đồng cảm và khám phá những khía cạnh mới của nhân vật nữ phụ. Những truyện tiêu biểu trong thể loại nữ phụ phải kể đến như Bia Đỡ Đạn Phản Công, Nữ Phụ Chạy Trốn, Nằm Trong Lòng Nam Phụ Hắc Liên Hoa Run Lẩy Bẩy hay Không Còn Là Nữ Phụ.

Dịch giả : Thiên Di “Tiểu Vãn, em đừng đi! Anh biết em vẫn còn yêu anh, em đừng đi! Em đừng đi mà!”
Nữ chính: -Đằng Tử Thiên Bình, 16t -Âu Dương Xử Nữ, 16t Nữ chính phản diện: -Kiêu Mi Mi, 16t Nam chính: -Âu Dương Thiên Yết, 18t -Đằng Tử Ma Kết, 18t -Vương Thiếu Hạo, 18t -Mạc Huy Khánh, 18t
Trong màn đêm giữa khu thành thị phồn hoa đầy vẻ sa hoa lộng lẫy. Một đứa trẻ khoảng 4, 5 tuổi quần áo trách rưới đang đi lang thang xin tiền từng người nhưng nhận lại là sự coi thường, khinh rẻ của mọi người xung quanh.
Nhà trọ Yên Chi. “Sương nhi, mau ra ngoài ăn cơm đi.” “Dạ.” Bụp... Binh... Bang... Một loạt tiếng động vang lên trong phòng ngủ, lát sau một bóng dáng chạy ra chạy thẳng vào phòng bếp. Cạch... Xoảng... Xoảng... Choang...
9x: “Hả? Cô cũng thích quyển sách này à?” Tần Dĩ Mạt sửng sốt, hơi quay đầu nhìn cô bé nữ sinh ngồi bên cạnh mình, vừa cười vừa nói: “Là quyển vừa mua tại sân bay lúc nãy, vẫn chưa xem qua!”
"Oáp" Căn phòng tối tăm, duy chỉ có một chút ánh sáng điện được phát ra từ chiếc máy tính xách tay của Hạ Tiểu Mễ. Nó hai mắt cận dán vào màn hình laptop, miệng ngáp lên ngáp xuống, thỉnh thoảng lại lẩm bẩm:
"Hừm hừm mệt quá đi mất"Giọng nói của 1 cô gái trong trẻo vang lên trong căn hộ nhỏ không ai khác chính là Kiều Mỹ Nhi-cô nàng sát thủ.
Trong một không gian tối đen như mực, thiếu nữ một thân áo trắng cứ thế ngồi thẫn thờ. Máu đỏ thấm đẫm hết một nữa, tuy nhìn vào thật quỷ dị nhưng lại mang một nét đẹp mê người. "Cô tỉnh rồi" Trong không gian ấy lại có một âm thanh thánh thót vang lên.