Truyện nữ phụ là một thể loại văn học tập trung vào nhân vật nữ phụ trong câu chuyện. Thể loại này thường đảo ngược vai trò truyền thống của nhân vật nữ phụ và khám phá cuộc sống và sự phát triển của họ, đôi khi trong một ngữ cảnh khác biệt hoặc thay đổi về tính cách và hành động. Truyện nữ phụ thường xoay quanh nhân vật nữ phụ trong một câu chuyện đã tồn tại, thường là truyện ngôn tình hoặc tiểu thuyết kiếm hiệp. Nhân vật nữ phụ thường được miêu tả là nhân vật bị lãng quên, bất hạnh, hoặc chịu đựng sự đối xử bất công và thậm chí có thể gánh chịu những bi kịch.

Tuy nhiên, trong truyện nữ phụ, nhân vật nữ phụ thường có cơ hội thay đổi số phận và trở thành một nhân vật mạnh mẽ, độc lập và có tầm ảnh hưởng. Họ có thể khám phá và phát triển tài năng, tình yêu, và trở thành nhân vật trung tâm của riêng mình. Thể loại truyện nữ phụ thường mang đến những câu chuyện đầy phấn khích và đánh đổi các yếu tố như tình yêu, trả thù, trưởng thành, và sức mạnh. Các nhân vật nữ phụ thường phải đối mặt với nhiều thử thách và cạm bẫy trong cuộc sống và tình yêu, tạo nên những diễn biến gây cấn và hấp dẫn.

Thể loại truyện nữ phụ thường được yêu thích và thu hút sự quan tâm của độc giả bởi sự đảo ngược và sự đột phá so với truyền thống. Nó tạo ra một trải nghiệm đọc mới và thú vị, cho phép độc giả đồng cảm và khám phá những khía cạnh mới của nhân vật nữ phụ. Những truyện tiêu biểu trong thể loại nữ phụ phải kể đến như Bia Đỡ Đạn Phản Công, Nữ Phụ Chạy Trốn, Nằm Trong Lòng Nam Phụ Hắc Liên Hoa Run Lẩy Bẩy hay Không Còn Là Nữ Phụ.

Chuông reo tiết học cuối cùng của buổi chiều vàng lên. Học sinh trong lớp học vốn sớm đã có chút không chịu nổi lập tức vực dậy tinh thần, ngoại trừ hàng phía trước còn có mấy học sinh đang nghe giảng, đa phần đều lén sửa soạn cặp sách, líu ríu không ngừng.
Chúng ta vẫn thường đọc về những tác phẩm xuyên thư, trở thành những nữ phụ bị bất đối xử bất công trong nhà, sau đó họ chống lại số phận và nghịch tập, trả thù những kẻ đã hãm hại mình.
Giữa buổi trưa mùa hè, tiếng ve inh ỏi chói tai khiến người ta bực bội, thỉnh thoảng có một cơn gió nhẹ thổi tan cái nóng, dưới chân ngọn đồi xanh mướt có một con sông nhỏ, mặt nước phẳn lặng, nhưng kỳ thật lòng sông chảy xiết, lòng sông lại hẹp và sâu, năm nay mưa nhiều, nước trong mương chưa ba
Đầu của Kha Mỹ Ngu vô cùng đau đớn, vừa mở mắt ra, đã thấy một bà cụ đi tới bên cạnh, tha thiết nhìn về phía cô: "Ngu Bảo Nhi ngoan, cháu tỉnh rồi à!
Nước Đại Vạn.Cung Lạc Hoàng.Trùng trùng điệp điệp màn lụa rũ xuống dưới, rơi xuống mặt đất bên cạnh đôi giày thêu.Lụa mỏng màu đỏ rực vô cùng mỏng, từng lớp rồi từng lớp vẫn có thể thấy được bóng người ở bên trong.Chỉ thấy thân hình nhỏ nhắn thướt tha đang chậm rì rì đứng dậy từ trên giường.
Rầm. Một tiếng sấm vang lên, một tia chớp lóe lên xé ngang bầu trời, rồi vụt tắt nhanh chóng. Diệp Thanh từ từ mở mắt ra, cô xoa hai huyệt thái dương đau nhức của mình.
Ai đó nói cho cô biết chuyện gì đang xảy ra? sau một đêm thế nhưng cô lại xuyên vào cuốn tiểu thuyết máu chó mới đọc gần đây. Lại còn xuyên vào nữ phụ Diệp Tử Yên,say mê nam chính làm hại gia đình yêu thương mình phải phá sản, người anh cưng chiều cô hết mực phải ngồi tù.
Lạc Lạc tỉnh dậy với cơ thể đau nhức, cô cảm thấy thân thể này như đã không thể sử dụng nổi nữa. Kí ức đêm qua như thủy triều tràn vào trong đầu cô, mọi hành động, cử chỉ sau khi say rượu của cô đều đang được tái hiện rõ mồn một ở trong suy nghĩ.
“...... Bướm bay tới hái mật hoa, em gái chải đầu là cọc nào? Bướm bay tới hái mật hoa, em gái chải đầu là cọc nào?” Lý Mạn phiền não nắm da đầu, vất vả lắm ba giờ sáng mới ngủ được, ai không lịch sự như vậy? Sáng sớm đã hát hò! "Yo-"