Truyện đoản văn là một thể loại truyện ngắn, có đặc điểm là sự tập trung vào một câu chuyện ngắn và gọn nhẹ. Thường được viết trong một số trang hoặc đoạn văn ngắn, truyện đoản văn có thể truyền đạt được một thông điệp, một cảm xúc hoặc một tình huống đặc biệt. Dưới đây là mô tả về truyện đoản văn:

Truyện đoản văn hài hước: Truyện đoản văn hài hước thường tạo ra những tình huống hài hước, kỳ quặc và mang tính giải trí cao. Chúng thường xoay quanh các sự cố nhỏ, các tình huống đùa cợt hoặc những trò đùa lố bịch, nhằm gây tiếng cười cho độc giả.

Truyện đoản văn tâm lý: Thể loại này tập trung vào tâm lý nhân vật và những cung bậc cảm xúc của họ. Chúng có thể là những câu chuyện ngắn về tình yêu, đau khổ, hạnh phúc, luyến tiếc hoặc sự mất mát. Truyện đoản văn tâm lý thường mang đến cảm nhận sâu sắc và suy ngẫm cho độc giả.

Truyện đoản văn tình cảm: Thể loại này tập trung vào các mối quan hệ tình cảm, tình yêu và tình bạn. Các câu chuyện ngắn trong thể loại này thường tả lại những khoảnh khắc đáng nhớ, những mẩu chuyện lãng mạn hoặc những trải nghiệm tình yêu đau thương.

Truyện đoản văn kỳ ảo: Thể loại này tạo ra một thế giới kỳ lạ, ma mị và phi thực tế. Chúng có thể xoay quanh những hiện tượng siêu nhiên, những cảnh quan kỳ quái hoặc những sự kiện không thể giải thích bằng lý thuyết thông thường. Truyện đoản văn kỳ ảo thường mang đến sự thích thú và sự bất ngờ cho độc giả.

Truyện đoản văn thường có cấu trúc súc tích, ngắn gọn, và thường nhấn mạnh vào một ý chính hoặc một cảm xúc. Chúng là một hình thức văn học nhẹ nhàng, dễ tiếp cận và thích hợp cho việc đọc giải trí trong thời gian ngắn. Bên cạnh đó, còn có những truyện đáng phải đọc trong thể loại truyện đoản văn như Kim Chủ Không Yêu Tôi Chút Nào, Ngọn Lửa Rực Cháy, [Tản Mạn] Tuổi Thanh Xuân hay ABO Chi Mạt Thế Chiếm Đoạt.

Edit: Yan —— 1 Sadako, Saeki Kayako đều là những con ma vô cùng đáng sợ. Nhà Bạch Lĩnh đang ở có ma, nghe nói mười năm trước treo cổ ở cây bưởi cao nhất trong sân kia, Bạch Lĩnh gọi nó là "Quả Bưởi". 2
I. Sau nửa đêm trời bắt đầu mưa, tí tách tí tách rơi trên mái hiên. Khí lạnh hơi ẩm đan xen xâm nhập, Trần Dục tỉnh dậy thì thấy đầu vừa nặng vừa nóng, e là bị cảm rồi.
Edit & Beta: Hann Mây giăng đầy trời, buổi sáng trong tiệm cũng không có quá nhiều khách. Trình Triệt nhìn lên đồng hồ treo tường, còn mười giây nữa thôi là đến một giờ. Anh không nhanh không chậm đi xuống cầu thang.
Miêu Thử Nhàn Thoại (Thượng) ♦Nhất: Trùng Tiêu Lâu♦ Miêu Miêu: Chuột, ngươi yêu ta chứ? Chuột: *kiên định nắm tay lại, làm một cái dấu tuyên thề* Đương nhiên! Miêu Miêu: Sâu đậm luôn?
Dưới màn đêm, ánh sao dày đặc. Nước sông chảy róc rách, gốc liễu bên cạnh bến đò nhỏ, bạch y nhân lướt nhẹ như tiên. Chuyến đò đêm đã qua, bến đò không người, thanh tịch vắng vẻ.
Nữ chính là một phụ nữ độc lập của thời đại mới, nghèo mạt rệp và vô cùng yêu tiền, ngày ngày share bài trên weibo để rút thăm trúng thường, cuối cùng có một lần trúng được giải thưởng ngồi du thuyền hạng sang và khoang phổ thông.
Trong khuôn viên trường đại học thường có rất nhiều mèo và chó, một số là chó mèo lang thang ở khu gần đó và cả thú cưng mà sinh viên tốt nghiệp vứt bỏ, bọn chúng đều có điểm chung là rất quấn người.
Edit & Beta: Hann “Em gái nhỏ, em muốn mua đôi giày này sao?” Ngu Ý lắc đầu, nhẹ giọng nói: “Xin lỗi, em chỉ tùy tiện nhìn thôi.” Bây giờ cô không thể mua được đôi giày quý giá như vậy.
Biên tập: B3 Năm ta mười bốn tuổi, cha ta đón từ bên ngoài về một thiếu nữ, nói thiếu nữ kia là muội muội thất lạc nhiều năm của ta. Ta đi vòng quanh nàng soi mói một hồi, rồi tổng kết lại một câu: "Cha, cha tìm ở đâu được hàng giả giống con vậy?"