Đại Sở Tân Nguyên hai năm, tháng ba. Biên giới Nam Cương đại loạn, Nhiếp Chính Vương Sở Mộ tự mình điều binh trấn áp, mũ sắt chỉ huy, bất khả chiến bại.
Edited by Bà Còm Mùa đông khắc nghiệt, một màu trắng xóa bao phủ cả đất trời, gió lạnh xơ xác tiêu điều.
Thanh Dương Công chúa nhìn trường kiếm vấy máu trong tay rồi oán giận nhìn chằm chằm nam nhân làm bà ta thống hận cả đời, nhìn vẻ mặt khổ sở của hắn đột nhiên cảm thấy bản thân đã được giải thoát!
Edited by Bà Còm in truyenwiki1.com Thanh Dương Công chúa nhìn trường kiếm vấy máu trong tay rồi oán giận nhìn chằm chằm nam nhân làm bà ta thống hận cả đời, nhìn vẻ mặt khổ sở của hắn đột nhiên cảm thấy bản thân đã được giải thoát!
Khí hậu mùa hè không giảng đạo lý. Mặt trời còn đang treo trên không, chớp mắt mây đen che trời, tiếng sấm rền vang. Trận mưa to này rơi đến đêm khuya vẫn chưa ngừng.
Còn nhớ ba ngàn năm trước, ta đã từng có một người vợ. Bề ngoài nàng thế nào thì ta không còn nhớ rõ lắm, nhưng ta có ấn tượng mơ hồ là da nàng rất trắng, lúc nào nàng cũng thích tô môi bằng sáp đỏ như màu máu, diễm lệ không bút nào tả xiết.
Nàng cũng là thiên kim xuất thân Hầu phủ, năm mười lăm tuổi bị người bắt cóc làm hỏng thanh danh, về lại kinh thành không một người nào dám cưới nàng.
Nhưng so với sự lạnh lẽo của trời đất, điều khiến cho trái tim nàng băng giá lại là lòng người.
Vũ An Hầu Kì Huyên rất vui vẻ, nãy giờ đã uống nhiều rượu, dung mạo hắn tuấn mỹ, cao to, khi còn trẻ từng là người tình trong mộng của rất nhiều thiếu nữ kinh thành, bây giờ tuy tuổi đã xấp xỉ tứ tuần nhưng sức hấp dẫn vẫn chưa hề thuyên giảm, trong bộ khôi giáp, trông vô cùng oai hùng.