Mọi thứ đều phát sinh trong chớp nhoáng, Viên Mục chỉ nhớ rõ có ánh đèn chói mắt đằng xa cùng tiếng người ra lệnh “Làm đi” muốn sởn tóc gáy, sau đó liền lập tức rơi vào bóng tối vô hạn.