Căn tin. Căng tin đông đúc người qua lại. Bác đầu bếp đội mũ trắng dùng cái muôi múc một muôi cơm trắng từ trong chậu cơm, hỏi nữ sinh trước mặt một cách thân thiện: - Cô gái à, muốn ăn món gì?
Gần hết giờ, điện thoại ở bàn làm việc của Chử Thanh Hoành đổ chuông. Cô ngó thấy số máy nội bộ lạ lẫm, bèn nhấc ống nghe: – Tôi là Chử Thanh Hoành, khoa bệnh lý xin nghe. Một giọng nói trầm ấm vang lên ở đầu dây bên kia:
Nguyễn Tương Nam tự nhận thấy ngày sinh nhật của mình luôn là một ngày xui xẻo.
Bầu trời vừa giũ sạch tuyết. Tịch dương bên đường chân trời đỏ rực như quả cầu lửa, lớp tuyết mỏng bên rìa sông cũng được mạ một màu đỏ nhàn nhạt, trông thực đẹp mắt.