Nụ cười rạng rỡ như ánh mặt trời, dù gặp bất cứ chuyện xui xẻo gì cũng vẫn có thể cười hi hi ha ha. Khuôn mặt hoàn hảo khiến các cô gái không thể không hét lên kích động. Một anh chàng đẹp trai đến mức không ai có thể nổi giận với hắn.
Lâu đài cổ kính ấy từ rất lâu đã nằm trong khu rừng này, đêm nay đột nhiên được thắp sáng huy hoàng. Chùm đèn pha lê cùng những ngọn nến lửa sáng bừng được treo trên trần nhà.
Màn đêm lại dần dần buông xuống. Đèn đường bắt đầu sáng lên, thành phố từ từ trở nên yêu diễm mỹ lệ, ánh sáng vàng cuối chân trời, vẫn có chút hào quang mơ hồ nhàn nhạt, như ẩn như hiện, tựa như một dải lụa mỏng. Lụa mỏng bao trùm lên người tôi.
Vì Ám Dạ Lưu Quang đại nhân, Phong Lộng đành phải sửa sửa sửa …., đem công thụ đổi lại cho nhau. Thảm … Đoạn Thiên đáng thương, tất cả nổi khổ mà ngươi phải gánh chịu đều là do vị đại nhân này, chớ có trách ta a …. –oo0oo–
Ánh mặt trời ngoài cửa sổ chiếu thẳng vào phòng, ta xoay người ngáp một cái thật to, cuộn lại một đống ngủ tiếp. Ta yêu nhất là ngủ.
“Ngô hoàng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế!” Hoàng thành nguy nga đã có hàng trăm năm lịch sử. Các thần tử phủ phục dưới chân thoạt nhìn thì tưởng xa nhưng tiếng tung hô cũng đủ đinh tai nhức óc. Thanh âm này có khi truyền từ đại điện xa xôi đến tận ngoại thành không biết chừng.
Hắn oán hận Kinh Vân. Oán hận này là từ khi Lệ phi sinh hạ đệ đệ.
Công ty kiến trúc Đông Nam vừa mới khánh thành ngôi nhà mới.