Thế sự vô thường, trắng đen đảo lộn, cạn hết ly này cùng người sẽ không còn thuốc chữa. Thành phố S, nước A. Lăng Họa quan sát hàng chữ cuối cùng của bộ phim điện ảnh biến mất khỏi màn hình máy tính, đồng thời đưa tay gập nắp laptop xuống.
Giữa trưa. Trong nhà ăn của trường đại học A nọ, mấy cô sinh viên ngồi túm tụm lại vừa ăn vừa chỉ chỉ trỏ trỏ một cô gái dáng người bốc lửa ngồi cách đó không xa. “Nghe nói Thiên Thế của học viện Mỹ thuật lại thay bạn trai mới rồi đó.”
01. Khi Từ Giai Vận về đến nhà, trong nhà đã có tiếng người ồn ào xen lẫn với âm thanh của trò chơi điện tử. Cô giật mình, lơ đễnh hạ giọng xuống: “… Này.”
Có đôi khi chúng ta sẽ bị bóng tối nuốt chửng, có đôi khi chúng ta sẽ bị phản bội, nhưng chúng ta nhất định sẽ không từ bỏ thế giới này. *****