Sau khi hoàn tất thủ tục ly hôn, Kiều Cẩm Nghệ ngồi trên chuyến tàu chậm về lại Tương Dương.   Sau khi cô trọng sinh, việc đầu tiên làm là ly hôn với Tạ Ngạn Chu, người chồng đang là Tham mưu trưởng Không quân. Tháng 9 năm 1989.  
Lúc 11 giờ đêm, chồng tôi lên giường, như mọi khi cúi xuống hôn tôi chúc ngủ ngon. Tôi bỗng cảm thấy có điều gì đó là lạ. Nghĩ một lúc, rồi sực nhớ ra: Anh ấy vừa cạo râu. 01
Mùa hè năm 1984, tại địa điểm đăng ký thi đại học.   Ôn Tình nhìn chăm chú vào khẩu hiệu sơn đỏ trên tường 'Hôm nay gắng sức thi đại học, sang năm nghiên cứu khoa học vì nước', một lần nữa xác định rằng mình thật sự đã trọng sinh quay về bốn mươi năm trước.  
Bên ngoài trời đang mưa xối xả, tia sáng của sấm cứ nhấp nháy chiếu lên gương mặt của Phụ Từ
Tôi sống lại đúng vào cái ngày tỏ tình với thanh mai trúc mã. Giữa tiếng reo hò ầm ĩ của đám bạn, cậu ta nhìn tôi bằng đôi mắt đỏ hoe vì khóc, giọng lạnh tanh: “Lâm Nguyệt Dã, em thấy làm trò cho người ta xem vui lắm hả?”
Tiểu thị vệ khi vớt Từ Chỉ Quân từ trong hồ lên, không biết có phải chạm phải thứ gì hay không, tay run lên một cái, lại để nàng ta rơi tõm xuống nước, mặc cho nàng vùng vẫy.  
1 Người nói với tôi tin tức này là ông Vương mù trong làng. Ông Vương biết chút ít về bói toán, mà hung thủ giết hại ba mẹ tôi mãi chưa bị bắt, nên ông nhiệt tình bói giúp một quẻ.
Có chuyện rồi. Đời này coi như xong rồi. Thật ra ta ở đời thực sẽ không tùy tiện ngủ với nam tử đâu, đặc biệt là loại người g.i.ế.c người không chớp mắt như hắn. Hắn nhìn ta, ta muốn khóc.
Tôi đỗ vào Thanh Hoa. Ngày tôi nhận được giấy báo trúng tuyển, ông bà nội, các chú các bác, ông hai bà ba… Cả một đám họ hàng mà tôi đã mười tám năm không gặp mặt, bỗng dưng kéo đến nhà, rôm rả như đi trẩy hội ngày Tết.