Tên vô dụng Lâm Chiêm chưa từng nghĩ đến một ngày nọ cậu ta chết thảm ở nhà chỉ vì lười nhác.
Cậu phải nghe tôi/ Tôi khí A bùng nổ
3 rưỡi chiều, sân bay thành phố A.
Lâm Phi vận một bộ suit chỉnh tề, tóc tai cũng được chải vuốt ra dáng chững chạc, đứng ở lối ra sân bay với một bó hoa, thi thoảng lại ngó vào bên trong.