Tại sảnh nhà hát BJ, buổi biểu diễn độc tấu piano của Shaw vừa mới kết thúc, Tân Tiêu Đồng mang theo cảm giác thẫn thờ rời khỏi ghế ngồi.
Lúc Chu Đồng tỉnh lại, thấy mình đang nằm trên giường trải lụa mềm. Ánh nến nhu hòa chiếu qua sa trướng, ấm áp mà yên tĩnh.
Trời chiều rọi qua cửa sổ cabin đập thẳng vào mắt, tôi mới nhận ra đã chạng vạng tối. Nhìn ra ngoài lần nữa, thấy mặt sông đã bị sắc đỏ của mặt trời bao trùm, trời và nước cùng một màu, đỏ rực như máu.