Chuyển ngữ: Cực Phẩm Xuyên thấu qua bức tường thuỷ tinh đặc biệt của phòng bệnh, có thể nhìn thấy rõ thiếu niên trắng bệch yếu ớt nằm trên giường bệnh. Đã đến tình trạng thế này, không còn thuốc nào có thể cứu được nữa, nhưng cậu ta vẫn trông không hề sợ hãi chút nào.
Năm Hoành Chính thứ hai mươi bốn, vào đông, dường như lạnh lẽo hơn năm ngoái nhiều, tuyết rơi liên tục mấy đợt, đến hôm nay mới ngớt.
Năm Thuần Đức thứ mười, mười bảy tháng tám. Nắng gắt cuối hạ chưa đi, vào ban ngày, không khí vẫn vô cùng oi bức.
Quyển 1: Lưỡng tiểu vô sai nghi (Hai trẻ vô tư)
Ra là Thiên Tôn nha… Thiên Tôn! Thiên giới có một thuyết pháp: ‘Thương hải tang điền nhất luân hồi’, có nghĩa là khi bãi bể biến thành nương dâu, hoặc nương dâu biến thành bãi bể, trời đất sẽ có một biến động lớn. …
“Đại gia, chủ nhân em chỉ còn lại một bộ quần áo này che đậy thân thể, em không thể để ta chết đẹp mặt chút được sao?” Đại lục Thái Huyền, miền cực Nam, có ngọn núi tên Viêm Hỏa, trong vòng ba trăm dặm, liệt hỏa nơi đỉnh núi hừng hực, quanh năm không tiêu tan.
Edit + Beta: Như Heo. Chương 1: Tuẫn Táng(*). (*): Là một tập tục của vua chúa thời xưa, hoàng đế băng hà, các phi tần thường được ban cho rượu độc, vải trắng,v..v. để tự sát rồi đem chôn cùng với hoàng đế gọi là tuẫn táng (aka chết chùm ^^).
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.