Khi Tiêu Dật mở mắt, thân thể vẫn giống như đang bị nước sông lạnh lẽo bao quanh, cảm giác nghẹt thở truyền tới từng chút một, lồng ngực nặng trình trịch. Y mở to miệng, nhưng lại chỉ thở ra vô số bọt nước.
Trọng Sinh Chi Hạ Trạch [1] Tân Sinh
*****
Con người sau khi chết sẽ đi đâu? Đây là vấn đề mà trước kia Hạ Trạch chưa từng nghĩ tới.
***Vì bối cảnh nửa hiện đại nửa cổ nên xưng hô cũng phối hợp cả 2 ^_^
*****
“Em nháo đủ chưa!” Giọng nam mất kiên nhẫn vang lên.
“Anh đã nói anh không thích nó.” Một âm thanh trẻ tuổi khác vang lên sát gót.
“Tôi nói thích nó bao giờ?”
"Bác sĩ Lư, tim của bệnh nhân ngừng đập rồi."
"Chuẩn bị kích điện."
"Khoan đã, tim đã đập lại rồi."
"Tích... Tích... Tích..."
"Huyết áp bao nhiêu?" "80"
"Nhịp tim?" "60"
"Tình hình bệnh nhân ổn định lại rồi, tiếp tục phẫu thuật."
***Vì bối cảnh nửa hiện đại nửa cổ nên xưng hô cũng phối hợp cả 2 ^_^
*****
“Em nháo đủ chưa!” Giọng nam mất kiên nhẫn vang lên.
“Anh đã nói anh không thích nó.” Một âm thanh trẻ tuổi khác vang lên sát gót.
“Tôi nói thích nó bao giờ?”