Edit: jena

Cảnh Tây mở mắt, nhìn thấy một khu phố thương mại.

So những tòa cao ốc hiện đại có chút khác biệt, kiến trúc nơi này cao nhất cũng chỉ có ba, bốn tầng lầu, ngẩng đầu lên là bầu trời xanh thẳm mênh mông.

Chu Lê một tay chống cằm, ngồi xếp bằng trước mộ.

Trên bia mộ là ảnh của cậu, góc khắc câu thơ "Hải đáo tận đầu thiên tố ngạn; Sơn đăng tuyệt đỉnh ngã vi phong"*, ngông không chịu nổi.

(Biển vươn xa tận cùng, trời là bờ; Leo lên đỉnh núi cao nhất, ta trở thành đỉnh núi)

Edit: Ry

"...!Chức quán quân của giải Du Mộng League chuyên nghiệp mùa thứ hai, cuối cùng thuộc về đội tuyển Thanh Đào!"

"Chúc mừng đội Thanh Đào!"

Tiếng vỗ tay vang dội như sấm bùng lên trong sân vận động cả vạn người, xúc cảm sôi trào.

“99% sao?!”

Trong căn phòng khách thư thái sáng sủa, một tiếng thét chói tai chợt xé rách đi sự yên lặng trong phòng.

Một đôi mẹ con đang ngồi trên chiếc sô pha, cả hai đều có dáng dấp của những quý nhân sống trong nhung lụa, thế nhưng vẻ mặt lại không mấy tốt đẹp.

Nguyên nhân không phải vì nó, mà là vì Ma Giáo lừng lẫy giang hồ ở trên ngọn núi đó.