“Anh ấy... đã đến chưa?” Giọng Tô Niệm Niệm yếu ớt như muỗi kêu, đôi môi khô nứt, nhợt nhạt đến dọa người. Bàn tay gầy trơ xương của cô siết chặt lấy ga giường, gương mặt trắng bệch như tờ giấy.
"Hoàng thượng! Lãnh cung truyền tới tin, phế hậu Mạnh thị khó sinh, một xác hai mạng..." Trương Đức Thuận mặc phục sức thái giám, khom người bẩm báo với người nam tử đang phê duyệt tấu chương.