Tạ Hoài Lăng lướt ngang qua ta.
Hắn cách ta rất gần, gần đến mức ta có thể ngửi thấy mùi hương quen thuộc trên người hắn—một hương thơm ấm áp, tựa như hơi thở mùa xuân giữa trời tuyết lạnh.
1.
Năm mười ba tuổi, phụ thân ta lâm bệnh nặng qua đời.
Người không yên tâm về ta, lúc lâm chung dặn dò ta đến nương nhờ một người bạn cũ ở tận Ung Châu.
Bạn cũ họ Ninh, khi ta chưa ra đời đã cùng tam lang nhà đó định sẵn hôn ước.