“Cậu mau dậy cho tôi”. Lâm Dật bừng tỉnh bởi âm thanh hỗn tạp. Cậu từ từ mở mắt ra rồi nhìn lên trần nhà màu trắng bốp. Lúc này cậu đang nằm trên giường bệnh, hơn nữa trên người còn đang quấn băng gạc. “Cuối cùng thì cậu cũng tỉnh rồi”.