Khai giảng xong, lớp ba nhị ban, tiết văn đầu, thầy quốc ngữ viết đề bài trên bảng đề: “Phụ thân”.
Mở đầu:
“Ba, ba đang nói chuyện điện thoại với ai mà lâu như vậy?”
Năm ấy, khi các cô mười sáu tuổi cũng như bao cô gái đồng trang lứa khác cũng ôm ấp một giấc mộng tình yêu, nhưng khác biệt chính là các cô có bề ngoài không ăn ý lại làm giấc mộng đổ vỡ, thậm chí một cơ hội cũng không có.
Đất đai của chúng ta vô cùng rộng lớn, địa phương thần bí không chỉ có một nơi.
Tại phương Bắc.
Có một đám yêu ma của thế giới khác trong lúc vô tình đã lưu lạc tại nhân gian, bọn chúng đang tìm kiếm đường về nhà ở khắp nơi…
Trên con đường lớn hướng lên núi Dương Minh, nơi một biệt thự cao tầng chiếm hàng trăm bình (1 bình=36 mét vuông), được bao quanh bởi một bức tường dài như không có điểm cuối, phía trong của dãy tường đó cây cối cao lớn, tươi tốt, làm cho người ta hoàn toàn không thể nhìn thấy được kiến trúc bên
“Lưu Dư hình như tớ nghe nói lầu 4 bây giờ chưa có ai ở phải không? ”
Tinh Vu Hiểu tìm Lưu Dư hỏi.
“Ừm! Mà tại sao lại hỏi tớ việc này ?”
Lưu Dư gật đầu nói
“Không có ai muốn thuê sao ?”
Tinh Vu Hiểu lo lắng hỏi
“Làm sao lại không có ! ”
Cha của em
Trừng mắt nhìn đề bài trên bảng đen, Khương Trọng Vũ nhíu chặt mi lại.
Cậu chuyển tầm mắt từ bảng đen về phía cô giáo, kiên nhẫn chờ cô viết tiếp đề tài thứ hai để cậu lựa chọn, nhưng ai ngờ cô giáo lại buông phấn, tiếp theo nói một đống về cha, thật vô nghĩa.
Bên ngoài, mặt trời lên cao, trong phòng hoàn toàn trái ngượckhông khí mát lạnh, khiến người ta có cảm giác buồn ngủ.
Chồng trước của cô thực sự rất quái lạ!