Đất đai của chúng ta vô cùng rộng lớn, địa phương thần bí không chỉ có một nơi. Tại phương Bắc. Có một đám yêu ma của thế giới khác trong lúc vô tình đã lưu lạc tại nhân gian, bọn chúng đang tìm kiếm đường về nhà ở khắp nơi…
Trên con đường lớn hướng lên núi Dương Minh, nơi một biệt thự cao tầng chiếm hàng trăm bình (1 bình=36 mét vuông), được bao quanh bởi một bức tường dài như không có điểm cuối, phía trong của dãy tường đó cây cối cao lớn, tươi tốt, làm cho người ta hoàn toàn không thể nhìn thấy được kiến trúc bên
“Lưu Dư hình như tớ nghe nói lầu 4 bây giờ chưa có ai ở phải không? ” Tinh Vu Hiểu tìm Lưu Dư hỏi. “Ừm! Mà tại sao lại hỏi tớ việc này ?” Lưu Dư gật đầu nói “Không có ai muốn thuê sao ?” Tinh Vu Hiểu lo lắng hỏi “Làm sao lại không có ! ”
Cha của em Trừng mắt nhìn đề bài trên bảng đen, Khương Trọng Vũ nhíu chặt mi lại. Cậu chuyển tầm mắt từ bảng đen về phía cô giáo, kiên nhẫn chờ cô viết tiếp đề tài thứ hai để cậu lựa chọn, nhưng ai ngờ cô giáo lại buông phấn, tiếp theo nói một đống về cha, thật vô nghĩa.
Bên ngoài, mặt trời lên cao, trong phòng hoàn toàn trái ngượckhông khí mát lạnh, khiến người ta có cảm giác buồn ngủ.
Chồng trước của cô thực sự rất quái lạ!
Đỗ Vũ Thần nhăn mày xem chỉ tiêu màu đỏ trên cửa, chỉ tiêu này cho hắn biết mật độ khói trong phòng hiện tại là 80%, haizz, không phải là cao lắm, chỉ là có thể gây chết người mà thôi.
“Âu tiên sinh,anh muốn đi đổ rác sao? Vậy của tôi có thể hay không phiền toái anh?” “Âu tiên sinh,anh muốn đi cửa hàng tiện lợi sao? Có thể hay không mua giúp tôi bình sữa tươi a”