Tháng Tư, hoa lê trong Hội quán Trầm Vân đã nở.
Ánh nắng trong sân chiếu qua, những đốm hoa in đầy trên áo diễn của Tần Kiến Nguyệt. Một buổi chiều trong trẻo, rực rỡ.
Tô Kiến Thanh chưa từng nghĩ, đời này của cô sẽ còn gặp lại Kỳ Chính Hàn – người đàn ông mà cô chỉ gặp một lần lại chẳng may mang thương nhớ suốt mười năm ròng rã.