Khi bước vào cửa, Hứa Diên chỉ nhìn thấy ảnh chụp rơi đầy đất, ánh sáng chói loà từ bóng đèn khiến anh có chút đau đầu. Hình như Phương Mặc uống say, cả người hắn nồng nặc mùi rượu nằm trên đất, bên cạnh là vài cái vỏ chai.
“Giang Duệ!”
Đối diện quầy bar, dọc theo bậc tam cấp có một cái bàn nhỏ, mi-crô đặt bên trên được dựng lên thẳng tắp.