Ánh nến leo lắt, cả căn phòng mờ nhạt ánh sáng. Ý thức trong bóng đêm chìm nổi đã lâu, Thẩm Kim Triều không thích ứng ánh sáng như vậy, đôi mắt nhèm nhẹp một chút, cực kỳ đau rát. Nàng cầm chặt khăn voan, tìm đập không ngừng dồn dập.