1. Quay trở về ba năm trước, tôi có nằm mơ cũng không nghĩ đến, bây giờ hai chữ “chia tay” lại là tôi nói với Giang Ngôn.
Đêm khuya sau khi tăng ca, Phó Diễm đứng lên loạng choạng đi về, chắc có lẽ do ngồi máy tính với thời gian dài nên hai chân có vẻ mất sức. Bước ra cửa công ty, vừa đặt chân xuống đường thì: "Brừmmm..... kéttt.... UỲNH.."
“Nếu ta chết, chàng sẽ cưới được nàng ta rồi. Chẳng lẽ chàng không vui sao?” Khóe môi ta rỉ máu tươi, nhưng trong vòng tay Tiêu Tư Duệ, ta vẫn nhìn hắn khẽ cười: “Tang sự của ta và hỷ sự của thiên kim tiểu thư Tướng phủ cử hành cùng nhau, Vương gia sao lại không cao hứng cho được?”
  Ta gả cho thanh mai trúc mã, nhưng người trong lòng hắn lại không phải ta. Ngươi cho rằng đây là khởi đầu của câu chuyện, nhưng thật ra… đó mới chính là hồi kết. 1.
Có ai ở đây ghét tiền không?   Còn tôi thì thích.   Dù là ở Trái Đất hay quê nhà tôi, tiền luôn là thứ mang sức mạnh kỳ diệu.   Con người mà không có tiền thì chết chắc. Vì thế, tôi đã làm việc chăm chỉ để kiếm tiền.  
1.   Một tài khoản tiếp thị nào đó bất ngờ lên hot search.   Có người trong cuộc gửi bài tiết lộ, ảnh đế hàng đầu Hứa Dịch Nhiên cuối cùng cũng sắp ly hôn rồi.   Tài khoản tiếp thị nhấn mạnh nhiều lần, lần này tin tức chắc chắn là thật.  
Trưởng công chúa vừa gặp đã đem lòng say mê phu quân ta.     Ta bị giáng từ chính thất xuống thiếp thất, trở thành trò cười của kinh thành.     Mà phu quân ta, sau khi cưới công chúa, liền một đường thăng quan tiến chức.    
Phụ thân ta luôn nói, nữ lang tinh thông nấu nướng, tự nhiên có thể giữ chặt trái tim của vị hôn phu tương lai. Khi nói những lời này, ông đang lắc muỗng rắc mỡ heo nóng lên món canh phổi cá. Mùi thơm ngon của cá tươi bay vào mũi.
"Tiểu thư, bên ngoài có một nàng béo tự xưng là Đại tiểu thư, ha ha ha." Nha hoàn Bạch Đào che miệng cười, đáy mắt đầy sự chế giễu. Ta với vẻ mặt không biểu cảm nhìn nàng ta: "Có gì buồn cười sao? Vậy hôm nay cứ cười cho đã đi."