Ba tôi đã vứt tôi cho một tên đàn ông lạ mặt để gán nợ.
Ngỡ là mình chết chắc rồi, ai ngờ anh lại đem tôi đến một biệt thự sang trọng, lại còn đối xử với tôi như công chúa.
Ta xuyên thành ma vương, sống nghèo khó, học nghệ không giỏi, bất đắc dĩ phải lấy nhặt rác kiếm sống.
Từ một ngày nào đó, lại bắt đầu điên cuồng nhặt người.
Lần đầu tiên, ta nhặt được một con tinh linh có cánh bị gãy một nửa.
Ta để anh ta ở lại làm ruộng.
1.
Tại lâu đài cổ hoa lệ và giản dị, nơi mà lần đầu tiên tôi gặp Mặc Nghiễn Chiêu.
Anh ta ngồi trên xe lăn, rèm cửa sổ chỉ mở hé một khe hở. Tia sáng yếu ớt xuyên qua chiếu lên bàn tay đang chống lên xe lăn của anh ta.
1
Ngày tôi qua đời, Giang Ưng Hoài đã dẫn bạn gái mới Thẩm Ý tham gia bữa tiệc.
Ra mắt 7 năm, hắn đã giành được giải ảnh đế.
Có người hỏi hắn rằng: “Tống Tri Dư li3m cậu nhiều năm như vậy, sao cậu không cho cô ấy một cái danh phận?”
1.
Lần này tôi trở về nước là để tham gia một cuộc thi khiêu vũ cổ điển.
Đây là một cuộc thi quốc tế lớn tổ chức ba năm một lần, sân khấu biểu diễn cuối cùng được đặt tại Thượng Hải.
Vừa xuống máy bay, tôi đã bị giới truyền thông vây lấy.
1.
Khi nhân viên phục vụ tay chân vụng về đưa sai đồ uống lần thứ ba, tôi bực bội hất cằm với vệ sĩ đứng bên cạnh.
“Tính tiền đi, không uống nữa.”
1.
Trong cuốn tiểu thuyết bá tổng 300 chương này, chỉ có ba chương cuối cùng là nói về tôi và nam phụ.
Nam phụ ẩn nhẫn lãnh đạm, trầm mặc ít nói đã bị nữ phụ ác độc là tôi đây vấy bẩn.
1
Lúc Cố Đàn tới đón tôi, tôi vừa đi mua sắm xong với Thẩm Chí - bạn thân nhất của tôi.
Chiếc Porsche màu đen từ từ dừng lại trước mặt chúng tôi, cửa sổ hạ xuống, lộ ra khuôn mặt tuấn tú.
Giống như tác phẩm được Chúa chế tạo cẩn thận.
1
Lúc bố tôi gọi điện báo tin ông nội mất, còn một tuần nữa là tôi thi đại học, bố khăng khăng bắt tôi phải về nhà ngay.