Tôi xuyên thành một bia đỡ đạn đoản mệnh trong tiểu thuyết sảng văn cổ đại. Vốn muốn *ôm đùi nam chính để sống thêm mấy ngày, nhưng trời xui đất khiến tôi lại lỡ ngủ với nhân vật phản diện lớn nhất trong sách. Vì để bảo vệ mạng nhỏ, tôi bèn trốn đi.
Tôi xuyên rồi, xuyên thành người qua đường trong tiểu thuyết. Nguyên tác dài hơn ba mươi triệu chữ, nhưng tôi không xuất hiện được bao nhiêu. Khi tâm trạng nam chính phiền muộn, lạnh nhạt nói một câu: “Trời lạnh rồi, Vương thị nên p.há s.ản thôi.” thì tôi mới được nhắc đến.
1. Khi tỉnh táo lại, đầu tôi rất đau. Theo bản năng sờ sờ trán, tôi đau đến hít ngược một ngụm khí lạnh. Trong nháy mắt, một khoảng ký ức không thuộc về tôi tràn vào tâm trí. Tôi xuyên sách rồi, lại còn xuyên vào H Văn!
1. Tôi đã thích Tần Dự từ khi còn học trung học. Mọi người xung quanh đều biết tôi thích anh ta, chỉ riêng anh ta lại không biết. Tốt nghiệp cấp ba năm ấy, mọi người đều ngồi trong phòng bao, một vài nam sinh đã say khướt.
1 Ta là nữ nha hoàn của tiểu thư gia đình giàu có nhất Giang Nam, ta đã ở bên tiểu thư mười năm rồi. Hai năm trước, tiểu thư đột nhiên mắc phải một cơn bạo bệnh. Đại phu đều nói, tiểu thư có lẽ sẽ không thể qua khỏi. Ta lúc đó vô cùng thương tâm, thậm chí còn muốn đi theo người.
1. Ta vẫn luôn cảm thấy mẫu thân không yêu phụ thân. Lúc ở trước mặt phụ thân,người luôn giữ vẻ mặt lãnh đạm, cũng không bao giờ cười hay nói. Ngay qua y phục màu trắng người đang mặc, cũng là thứ người chưa bao giờ thích.
1 Tôi đã theo đuổi Tần Hữu suốt mười năm, cũng nhìn hắn lần lượt thay từng người bạn gái, cho đến lúc này. Tôi và cô gái này xảy ra mâu thuẫn trong WC, Tần Hữu cùng một nhóm người đúng lúc xông vào.
1 Tôi cùng với con trai của trùm kinh doanh thành phố này có một cuộc hôn nhân chớp nhoáng. Cầm cuốn sổ đỏ trên tay, tôi vẫn còn ngơ ngác: “Như này liền kết hôn rồi?”
PHẦN 01/04 1 Cách đây một tháng, do phải chuyển công tác, tôi phải rời thành phố nơi tôi đã ở suốt 4 năm. Trước khi đi tôi đã gọi điện cho chủ nhà để dặn không gia hạn hợp đồng thuê nhà nữa.