Trong kỳ thi cuối kỳ, có một anh đẹp trai cứ chống cằm nhìn tôi. Anh không chỉ cười với tôi mà còn cho tôi chép bài. Khi có kết quả, tôi đã thăng 1 hạng. Từ hạng 3 từ dưới đếm lên, biến thành hạng hai từ dưới đếm lên.
1. Bác cả của tôi nổi tiếng là người hiền lành nhất họ. Bác nhường xưởng thép cho bác hai của tôi, tặng bác ba một mảnh đất rộng lớn. Bất luận có ai gặp khó khăn, chỉ cần một câu thôi là bác ấy vội vàng đi giúp ngay.
[01] Tôi vừa đi đến thư viện vừa gửi tin nhắn. Học kỳ này có một môn học mới, khá khó khăn. Nhưng điều khó khăn hơn là giáo sư dạy môn học này. Ôi, anh ta thật khó ưa! Chúng tôi thường bí mật gọi anh ta là "Giang Ma Đầu".
Phần 1. Khi Trâu Toại ôm tôi xuống khỏi xe hoa, tôi tưởng tượng mình sắp bước vào chân vào bến bờ hạnh phúc. Tuy nhiên, tôi lại không ngờ tới việc bị chị dâu Trâu Toại giữ ở ngoài cánh cửa nhà suốt nửa tiếng đồng hồ.
Lúc đó tôi mới p.h.a t.h.a.i xong, không nói với ai. Nằm trong ký túc xá, cảm thấy đau đớn đến mức chết đi được. Cả về thể xác lẫn tinh thần. Bạn cùng phòng của tôi đang gọi điện, nói cười rất vui vẻ, người ở đầu dây bên kia, là cha của đứa trẻ đã c.h.e.t của tôi.
1 “Biết gì không? Thực ra câu chuyện gốc là nam nữ chính không tái hợp lại đâu, là nữ chính bỏ rơi nam chính đó.” “Tại sao vậy?” “Vì nghèo chứ sao.” “Sau đó Thẩm Thư Cẩn thành người thừa kế, cô ta đi cầu xin người ta, nhưng Thẩm Thư Cẩn không đồng ý.”
1. "Trời ạ, cánh tay của con lại bị làm sao vậy?" Mẹ tôi nhận lấy một thùng nho từ trong tay tôi, sốc tới mức há hốc mồm: "Con mới bị trật chân mà giờ cánh tay lại bị gãy nữa à? Có chuyện gì vậy, con tính nạp hội viên ở bệnh viện à?”
1. Dạo này, bạn cùng phòng của tôi đang mê mẩn tiểu thuyết phong thuỷ, nghe bảo còn bái một cao nhân thế ngoại nào đó làm sư phụ, suốt ngày cúp học, chỉ ở lì trong ký túc xá luyện tập vẽ bùa.
01. "Giang La, em gầy đi rồi". Cố Quân tựa vào phía trước xe Maybach, nhìn tôi một cách thản nhiên. Sau năm năm không gặp, hình ảnh của anh ta trong trí nhớ của Giang La vẫn không hề thay đổi.