“Tần tiên tử sắp tới thành Du Châu!”
Ở thành Du Châu thuộc Hoàng triều Đại Thương, không biết từ phương nào truyền đến một tin tức, nháy mắt khiến cả tòa thành sục sôi!
“Tần tiên tử? Mai Hoa Kiếm Tiên ư? Nàng đến thành Du Châu làm gì?” “Đương nhiên là để thu đệ tử rồi!”
Vào ban đêm, mặt trăng rất tròn, ánh trăng màu bạc chiếu xuống mặt đất, giống như phủ một lớp ánh bạc xuống thế gian.
Thảo Vi từng cho rằng thời gian là loại bảo hiếm tốt nhất cho tình yêu,  bởi vì ở bên nhau càng lâu con người sẽ càng thấu hiểu nhau. Nhưng mà cô lại quên mất rằng thời gian vốn dĩ  không đáng tin cậy. Nó cướp đi thanh xuân của người con gái, rèn rũa sự bản lĩnh của người con trai. 
“Cái quái gì đây?”
Giang Dạ tr@n trụi cả người ngồi ở mép giường.
Anh quay lại nhìn bông hoa mai đỏ rực trên giường rồi thở dài.
“Được rồi, đừng khóc nữa. Cùng lắm thì tôi sẽ không bắt cô phải chịu trách nhiệm với tôi thôi!”