Sấm chớp lóe sáng, mưa xuân tới vừa gấp vừa mạnh, đảo mắt liền thấy trên đường toàn là vũng nước. Nghe thấy tiếng mưa bên ngoài, không ít học sinh nhao nhao lên, khiến cho giáo viên trên bục phẫn nộ lạnh lùng quát mắng.
Edit: Hâm Còi Trì Lục nhận được tin nhắn Quý Thanh Ảnh gửi là lúc đang ở sân bay, cô vừa kết thúc một show thời trang kéo dài tận hai ngày, bây giờ buồn ngủ đến mức mí mắt sắp va vào nhau. Ngáp một hơi dài, cô cố gắng gượng dậy mở wechat.
  Tối nay có một bữa tiệc không tiện từ chối, chắc là kết thúc hơi muộn, có ngại không?]   Chiều thứ Sáu, Lâm Vụ vừa thảo luận xong với khách hàng thì nhìn thấy tin nhắn được gửi đến cách đây hai tiếng. Cô cụp mắt suy tư vài giây, trả lời: [Nếu hơn mười giờ thì thôi.]
Tác giả: Thời Tinh Thảo Editor: Lemon Beta: Claret Lúc tiếng chuông di động vang lên Thẩm Mộ Xuy đang cuộn mình ngủ trên sô pha, chăn mỏng che kín đầu, chỉ có đôi chân trắng nõn lộ ra bên ngoài, trắng đến lóa mắt.
Editor: _14thfebruary "Thành quý nhân, chắc là ngươi đã quên, lúc trước Hoàng Thượng đối với ta, cũng là tốt như vậy." Dư phi nhìn khuôn mặt tinh tế của nữ nhân trước mặt, đánh trả từng câu từng chữ.
Mười giờ tối, bóng đêm như lụa. Tiếng mưa rơi tí tách tí tách ngoài cửa sổ và tiếng ngáy nhỏ của bệnh nhân giường bên đan xen nhấp nhô, khiến Nguyễn Huỳnh lăn lộn khó ngủ.
Thứ sáu hôm ấy, một người nặc danh đăng một tin nóng trên mạng xã hội làm không ít cư dân mạng đang uể oải sau buổi chiều mệt mỏi phấn chấn tinh thần.
Minh Thành vào cuối xuân, mưa xối xả như trút nước. Tầm nhìn thẳng còn chưa đến 100 mét, đèn đường neon 2 bên đường cũng không thể nào xóa đi lớp mưa rào và sương mù dày đặc trong đêm.
Kỳ nghỉ du lịch kết thúc, Trì Bối cùng ba vị bạn cùng phòng của mình cùng nhau trở về. Họ đang ngồi ở chỗ hạng nhất tán gẫu. Thanh âm không lớn, cũng không ảnh hưởng đến những người khác.