Bảy giờ sáng, Chương Uẩn Nghi vừa bước ra khỏi phòng gym thì tiếng chuông điện thoại đột ngột vang lên, phá vỡ sự yên ắng xung quanh.
Liếc nhanh qua màn hình hiển thị cuộc gọi, cô lập tức bắt máy:
“Alô, chị Caroline ạ?”
Bắc Thành, mùa thu.
Buổi tối, ngoài cửa sổ đang đổ mưa, tiếng mưa rơi trên kính đặc biệt chói tai, nhiệt độ cũng dần chuyển lạnh, trên đường hiếm có người qua lại.
Nha Trang, 14/03/20
Editor: Xiao He (Wattpad: He_Lazy_lazier)
Ba tháng mùa xuân, cả vùng đất như hồi sinh trở lại. Vạn vật sinh sôi, liễu lục hoa hồng, chiếu vào ánh mắt là một phong cảnh tưng bừng sức sống.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Xiao Mei
Biên tập: Cải
"Khương Yên!"
"Khương Yên!"
Bạn học gõ gõ mặt bàn cô, nhỏ giọng gọi "Sao lại nằm bò ra bàn ngủ vậy? Giáo viên đến rồi"
Tiệc tối hoạt động ngày 11-11.Lục An An một tay cầm lightstick một tay cầm di động, đầu đội biểu ngữ viết tên Thịnh Hành, hòa nhập vào bên trong một biển đèn led hồng của các fans.Hiện tại người đang biểu diễn trên sân khấu là một người khác, cô cúi đầu chơi di động đợi đến lúc anh trai lên sân k
Sấm chớp lóe sáng, mưa xuân tới vừa gấp vừa mạnh, đảo mắt liền thấy trên đường toàn là vũng nước. Nghe thấy tiếng mưa bên ngoài, không ít học sinh nhao nhao lên, khiến cho giáo viên trên bục phẫn nộ lạnh lùng quát mắng.
Edit: Hâm Còi
Trì Lục nhận được tin nhắn Quý Thanh Ảnh gửi là lúc đang ở sân bay, cô vừa kết thúc một show thời trang kéo dài tận hai ngày, bây giờ buồn ngủ đến mức mí mắt sắp va vào nhau.
Ngáp một hơi dài, cô cố gắng gượng dậy mở wechat.
Tối nay có một bữa tiệc không tiện từ chối, chắc là kết thúc hơi muộn, có ngại không?]
Chiều thứ Sáu, Lâm Vụ vừa thảo luận xong với khách hàng thì nhìn thấy tin nhắn được gửi đến cách đây hai tiếng. Cô cụp mắt suy tư vài giây, trả lời: [Nếu hơn mười giờ thì thôi.]