Cánh cửa hi vọng mở ra không phải nó thuộc về ta và bản thân ta cũng không thuộc về nó. Nó mở ra vậy chỉ dành cho những kẻ nó đã sớm định danh từ sớm.1 Tịch dương lặng lẽ rời đi khi nào không biết nữa, khi con người chú ý đến thì màn đêm đã che phủ đi.
Sáng sớm tinh mơ, cái se lạnh vẫn còn phảng phất của ban đêm vẫn còn hiện hữu. Cảm giác lành lạnh của một sớm mai làm cho không khí mát mẻ hơn vào trong những ngày nắng oi bức.