Minh Nguyệt tái xuất, đang rất rất buồn… :(… tung boom lên cho mọi người đọc 1 lèo… mấy chương đầu chưa đặc sắc lắm, nhưng càng về sau sẽ càng hay ^^… ta sẽ cố gắng làm sớm bộ này. h mất điện thoại như người cụt tay, tinh thần k lên cao… nên bộ này sẽ làm chậm… hi vọng mọi người k trách ^^.
Cô gái trong phòng bối rối lấy tay che dấu cơ thể , cố sức kéo cái chăn bông bọc kín cơ thể của mình.
Thế nhưng vẫn không thể che lấp được sắc hồng bắt mắt kia trên người cô .
Đám anh em nói cho hắn biết, phụ nữ sống theo lối cổ
xưa là đẹp nhất, Lục Tiểu Phong đúng là một người đàn bà có lối sống cổ hủ.
Tô Trí Nhược không tin, bạch cốt tinh trong nhà hắn
kia chỉ là một mụ đàn bà ngu xuẩn thích viết tiểu thuyết ngôn tình.
“Tình hình người bệnh phẫu thuật sáng qua sao rồi?”
Xem mặt, đó chính là một cơn ác mộng. Nhưng mà không giáng xuống đầu Ôn Nhung, gặp họa là em gái cô, cô chỉ phụ trách… cưỡng chế áp giải, thẳng đến hiện trường.
Không khí trong phòng thẩm vấn không hề tốt đẹp gì, đóng kín lâu ngày khiến trên cửa sổ ngưng đọng một lớp sương trắng mỏng.