Mười hai giờ trưa, nắng gắt đổ xuống đồng áng, các ruộng lúa xanh ngắt tựa như thảm cỏ hứng lấy nắng.
Lúc Nhất Dao hoàn thành công việc và giao ca còn lại cho người khác, Phùng Tiêu ở bên dưới đã say tí bỉ. Nhạc trong quán bar xập xình, ánh đèn xanh đỏ nhảy nhót không ngừng, người và người chìm đắm trong thế giới riêng.