Trường Tín cung.
-“Ngươi nói gì? Hoàng thượng hôm qua lại chọn bài tử (1) của Chiêu phi sao?” –Thái hậu Độc Cô Phượng Viện đập tay lên bàn, mạnh đến nỗi dường như móng tay đều bị bẻ gãy.
Phù Lạc mơ mơ màng màng, cánh tay nâng theo thói quen, đau nhức. Vừa mở to mắt nhìn, không thể hiểu rõ, bên cạnh cư nhiên có nam nhân đang ngủ.
Mộ Thanh Hề kéo chăn, tham lam hít ngửi hương hoa
hồng, đã rất nhiều năm nàng không được ngửi hương hoa hồng thanh tân ngọt ngào
như thế. Nàng vẫn nhớ chỉ có món thịt viên hoa hồng (1) của
Vịnh Hương Trai ở kinh thành mới có mùi thơm nức mũi như thế, chỗ khác không
Đường Nhã Bửu lái xe chạy vào nhà, cô út c*̉a cô vừa khéo đứng trước mặt, Nhã Bửu phiền chán bứt tóc, xuống xe cô đã khôi phục lại bộ dáng dịu dàng: “Cô út.”
“Xin Nhượng Nhượng”. Một quý ông trung niên tay cầm một đống giấy tờ đang vội vàng, miệng ồn ào xin nhường đường, nhưng không đợi cô gái trước mặt kịp phản ứng, bả vai ông ta đã động vào người cô làm cô suýt chút nữa ngã nhào.
Vụ Mang Mang vô vị nhìn người đàn ông trước mặt.
Anh ta vừa giới thiệu tên là gì nhỉ?
Hoa Triều ở những năm cuối, phía Bắc sông Hoa chiến tranh bay tán loạn, Tây bộ Ô Tôn, Nguyệt thị, Bắc bộ Nhu Nhiên, Đông Hồ nhìn chằm chằm vào Hoa
Triều, biên cảnh phương Bắc không một ngày được an bình, mà trong hoàng
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Vĩnh viễn gọi điện thoại lúc 8 giờ rưỡi.
Vĩnh viễn hẹn em lúc 8 giờ rưỡi.
Vì em mà dựng nên Tinh Quang 8 giờ rưỡi
Trường Tín cung.
- Ngươi nói cái gì? Hoàng Thượng hôm qua lại chọn bài tử (1) của Chiêu Phi sao?- Thái Hậu Độc Cô Phượng Viện đập tay lên bàn, mạnh đến nỗi dường như móng tay đều bị bẻ gãy.