Cuối tháng tám, rõ ràng đã cuối thu, phía nam thành phố vẫn là mang theo cái nắng gắt nhiệt tình. Lúc chạng vạng dương quang như cũ minh liệt, trên đường người đi đường không ít, phần lớn cầm ô hoặc là dùng tay che ánh mặt trời, cảnh tượng vội vàng.
Tôi từng đoán khi lên đại học tôi sẽ có bộ dạng như thế nào, nghĩ tới rất nhiều lần.
Tưởng tượng này xuất hiện nhiều nhất trong tùy bút thời cấp ba của tôi, mặc dù hầu hết đều dùng để khích lệ bản thân. Cảnh tượng lộn xộn, nhưng chỉ trong những miêu tả như này…
Chương 1: Khai giảng
Ngày 1 tháng 9, Chủ nhật, một ngày trời nắng.
Cái nắng nóng như thiêu như đốt ở Viễn Thành vẫn chưa biến mất, hiện tại mới 6, 7 giờ sáng mà mặt trời đã lên cao, từng chút một cho thấy hôm nay là một ngày nắng nóng gay gắt.
Thời điểm ra khỏi sân bay, Kỷ Minh Nguyệt ngẩng đầu nhìn trời.
Vạn dặm không mây, trời quang lóa mắt.
Đoan Thành rốt cuộc cũng là ở phía nam, dù mới đầu tháng ba, trong không khí đã mang theo ít hơi thở của mùa hạ.
Đúng lúc điện thoại vang lên.
Editor: Gấc.
“Cô Đinh, nghe nói cô tốt nghiệp một trường đại học danh tiếng trong nước à?”
Người đàn ông đối diện vẫn đang không ngừng nói về cuộc sống “Huy hoàng” của mình, anh ta đang nói liên hồi được một nửa thì đột nhiên lại hỏi một câu mà không hề báo trước.