Cuối giờ trưa, những tia nắng chói chang chiếu xuống hành lang lát gạch men sứ dẫn đến khu văn phòng của khối mười một.
“
Em là… Cam Niệm — học sinh mới chuyển đến đúng không
?” Cô giáo Hách đứng dậy, ánh mắt nhẹ nhàng quét một vòng trên mặt nữ sinh rồi cười hỏi.
Đêm giữa hè, âm thanh ve kêu bị không khí oi bức đè nén đến nỗi dần trở nên yếu ớt, trong đám mây nhỏ xa xa trên bầu trời phát ra những tiếng sấm rền vang.
Trong biệt thự nhà họ Nguyễn, đèn đuốc sáng rực, tiếng người huyên náo.
Chương 1: Người đàn ông thành thục.
Edit: Lady --- Beta: mntt
Đầu tháng sáu, qua mười hai giờ trưa, sự khô nóng râm ran âm ỉ trong không khí.
Máy bay bình yên đáp xuống sân bay thành phố T.
Sau khi xuống máy bay, Khương Dao lấy hành lý, đi về phía cửa ra sân bay.
“Mặt mũi của chàng trai trong sáng như vầng trăng.”
Vào buổi tối mùa hè, bầu trời đêm không trăng không sao, mấy đám mây đen đè lên đỉnh núi nơi phương xa, tình hình như là sắp mưa đến nơi.
edit: Olwen
Vào buổi tối giữa mùa hè, ánh hoàng hôn dần buông xuống thiêu rụi những đám mây đầy màu sắc thành tro bụi, một nửa bầu trời thành phố T chìm trong màu vàng và màu cam.
Đêm tối, biệt thự nhà họ Dung.
Cửa căn phòng nào đó trên tầng hai bị đẩy mở, một cô gái ngó nửa cái đầu ra nhìn xung quanh.
Cuối tháng mười hai, mà phía nam Lâm Thành tuyết vẫn chưa rơi, có thể là bầu trời vẫn đang đóng cửa.
“Leng keng——”
Đại học C, chuông vang tiết cuối cùng đã hết, thầy giáo đúng giờ tan học.
Tang Lê có một giấc mơ.
Trong giấc mơ, cô trở về ngày diễn ra đám tang của mẹ mình.
Hôm nó mua phùn liên miên, mây đen giăng kín bầu trời, không có lấy một ánh sáng nào có thể xuyên qua màn mưa, gió lạnh thổi ù ù, giống như kim châm đâm vào da thịt.
Tang Lê nằm mơ.
Trong mơ, cô quay về ngày tang lễ của mẹ.
Mưa dầm liên miên, mây đen âm u bao phủ đầy trời, không lọt vào chút ánh sáng, gió lạnh thổi qua, như kim đâm vào người.
Cô che ô, đứng ngoài cửa nhà cũ.
Sau cửa, mợ đang cãi nhau kịch liệt với cậu.