Căn phòng không lớn, treo một tấm mành màu hồng làm căn phòng phân thành 2 căn phòng nhỏ, chứa rất nhiều đồ hóa trang. Nào là da giả, nào là dao, kéo, rồi đồ trang điểm, gương, vân vân và mây mây.
Lâm Phạm Nhạc đem bộ lễ phục vứt sang một bên, tùy tùy tiện tiện ngồi vào bàn máy tính. Căn phòng tối om, tĩnh lặng. Cô còn chưa tẩy trang, vẻ mặt sắc sảo đầy lười biếng trông thật mê người.
Thực hiện vài thao tác, cô nhấn chuột, và vỗ tay.
- Xong chương của ngày hôm nay!
Quyển 1: Xuyên đến tương lai - Tôi không phải robot: Âm mưu và tình yêu
Yêu hay không yêu?
Thế nào là yêu?
Thế nào là không yêu?
Tình yêu rốt cuộc có thể vượt qua được âm mưu không?
Hoa sớm nở tối tàn, yêu không nắm sẽ vụt mất.