Thời điểm Tần Mạch mở mắt, nàng chỉ thấy khuôn mặt gầy gầy nhỏ nhỏ của hai cái nam oa đang chăm chú quan sát nàng, Tần Mạch nhíu mày muốn ngồi dậy, vừa chống tay thì đầu đã ong lên, ký ức xa lạ từ đâu như nước lũ nhanh chóng tràn vào, Tần Mạch phút chốc ngẩn ngơ.
“Công chúa, công chúa! Không xong rồi...” Thanh Thủy từ bên ngoài hớt hải chạy vào.