Cuối con đường tối tăm có một bóng đen xuất hiện, hắn nhìn cô gái bị bắn xuyên qua ngực, rồi lau cây súng trong tay mình, khóe miệng hơi nhếch lên. “Số 1, đây là kết cục của việc cô không chịu hợp tác với tôi, đừng trách tôi làm gì Có trách thì trách cô cứng đầu cứng cổ, đáng lẽ ra cô không nên đi theo trưởng quan của mình.” Tiếng cười trầm thấp và lạnh lùng độc ác vang lên trên hành lang âm u, tiếng bước chân mỗi lúc một xa, chỉ còn lại cô gái đang nằm trên mặt đất, chút ý thức cuối cùng cũng hoàn toàn tiêu tán theo gió. “YY.. không phải cậu ta chết rồi đấy chứ?” “Mới có dìm cậu ta vào nước được vài giây, sao chết dễ như thể được?” Không3biết vì sao bên tai lại loáng thoáng có tiếng xì xào bàn tán, ngực và họng đau buốt, chân tay chẳng còn sức mà động đậy Tiếng nói chuyện vẫn tiếp tục truyền vào tai cô “Nhưng cậu ta vẫn không tỉnh lại, sẽ không xảy ra chuyện gì đấy chứ?” “Trần Lạc, sao cậu nhát gan thể, chẳng phải là bất tỉnh thôi sao? Đá mấy cái chắc chắn sẽ tỉnh lại ngay.” Tiếng…
Chương 894
Cưng Chiều Cô Vợ Quân NhânTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhCuối con đường tối tăm có một bóng đen xuất hiện, hắn nhìn cô gái bị bắn xuyên qua ngực, rồi lau cây súng trong tay mình, khóe miệng hơi nhếch lên. “Số 1, đây là kết cục của việc cô không chịu hợp tác với tôi, đừng trách tôi làm gì Có trách thì trách cô cứng đầu cứng cổ, đáng lẽ ra cô không nên đi theo trưởng quan của mình.” Tiếng cười trầm thấp và lạnh lùng độc ác vang lên trên hành lang âm u, tiếng bước chân mỗi lúc một xa, chỉ còn lại cô gái đang nằm trên mặt đất, chút ý thức cuối cùng cũng hoàn toàn tiêu tán theo gió. “YY.. không phải cậu ta chết rồi đấy chứ?” “Mới có dìm cậu ta vào nước được vài giây, sao chết dễ như thể được?” Không3biết vì sao bên tai lại loáng thoáng có tiếng xì xào bàn tán, ngực và họng đau buốt, chân tay chẳng còn sức mà động đậy Tiếng nói chuyện vẫn tiếp tục truyền vào tai cô “Nhưng cậu ta vẫn không tỉnh lại, sẽ không xảy ra chuyện gì đấy chứ?” “Trần Lạc, sao cậu nhát gan thể, chẳng phải là bất tỉnh thôi sao? Đá mấy cái chắc chắn sẽ tỉnh lại ngay.” Tiếng… Lý Kiêu yên lặng một lúc.Nhưng trong đầu lại tự nhiên nhớ lại những hình ảnh trên hòn đảo đó, từng hình ảnh cứ hiện lên trước mắt khiến lông mày cô cau chặt lại.Lý Kiêu bỗng đứng bật dậy khiến mấy người Nghiêm Hoài Vũ bị dọa giật cả mình.Cô không thèm nhìn bọn họ, quay đầu đi ra ngoài và chỉ ném ra một câu, “Tôi đi nói chuyện với cậu ấy!”Uông Tư Minh vội vàng nói với theo: “Nhớ đấy, lúc nói chuyện với Nhiếp Nhiên, đừng để bản thân bị cô ấy điều khiển cảm xúc!”Lý Kiêu yên lặng gật đầu, sau đó rời đi.Cô không muốn dùng giấc mộng của mình làm tiền đặt cược, nhưng cũng không muốn từ bỏ như vậy, cho nên chỉ có thể cố gắng đọ sức bằng lời nói với Nhiếp Nhiên.Lý Kiêu nhanh chóng nảy ra suy nghĩ uống bia để tạo bầu không khí nói chuyện với Nhiếp Nhiên, vì vậy cô chạy tới cửa sau của nhà bếp, nhưng lại phát hiện cửa đã bị khóa.Không còn cách nào khác, Lý Kiêu đành trèo cửa sổ vào trong. Sau khi kiếm được một lon bia, cô trèo ra ngoài rồi chạy ngay đến ký túc xá của Nhiếp Nhiên.Khi Nhiếp Nhiên nhìn thấy Lý Kiêu lạnh lùng đứng trước cửa ký túc xá, cô không nhịn được mà nhướng mày hỏi, “Cậu đến đây làm gì?”Lý Kiêu không trả lời mà móc lon bia trong ngực ra và hỏi: “Uống bia không?”“Trong lúc tác chiến mà uống bia rượu, cậu không sợ nếu An Viễn Đạo biết sẽ đá cậu ra khỏi đội dự bị à?” Nhiếp Nhiên khẽ cười và dựa vào khung cửa nhìn Lý Kiêu, “Học viên ưu tú của chúng ta càng lúc càng to gan đấy.”“Thấy sương mù bay lượn ở đây nên tôi bỗng nhớ đến lúc trên hải đảo.” Nguồn:Nhiếp Nhiên chỉ mỉm cười, hỏi: “Cậu muốn dùng chuyện cũ để tác động tôi à?”“Cậu dễ bị tác động thế à?”Nhiếp Nhiên nhún vai, “Cậu thấy thế nào?”“Tôi có thể vào trong không?” Lý Kiêu chỉ vào gian phòng của Nhiếp Nhiên.Nhiếp Nhiên suy nghĩ rồi nghiêng người ra hiệu cô ấy tiến vào, sau đó đóng cửa phòng lại.“Tôi phải nói trước, trán tôi đang bị thương nên không thể uống bia, điều này là cậu dạy tôi đấy nhé.”Lý Kiêu khẽ nhếch miệng cười, “Cậu nhớ kĩ nhỉ?”
Cưng Chiều Cô Vợ Quân NhânTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhCuối con đường tối tăm có một bóng đen xuất hiện, hắn nhìn cô gái bị bắn xuyên qua ngực, rồi lau cây súng trong tay mình, khóe miệng hơi nhếch lên. “Số 1, đây là kết cục của việc cô không chịu hợp tác với tôi, đừng trách tôi làm gì Có trách thì trách cô cứng đầu cứng cổ, đáng lẽ ra cô không nên đi theo trưởng quan của mình.” Tiếng cười trầm thấp và lạnh lùng độc ác vang lên trên hành lang âm u, tiếng bước chân mỗi lúc một xa, chỉ còn lại cô gái đang nằm trên mặt đất, chút ý thức cuối cùng cũng hoàn toàn tiêu tán theo gió. “YY.. không phải cậu ta chết rồi đấy chứ?” “Mới có dìm cậu ta vào nước được vài giây, sao chết dễ như thể được?” Không3biết vì sao bên tai lại loáng thoáng có tiếng xì xào bàn tán, ngực và họng đau buốt, chân tay chẳng còn sức mà động đậy Tiếng nói chuyện vẫn tiếp tục truyền vào tai cô “Nhưng cậu ta vẫn không tỉnh lại, sẽ không xảy ra chuyện gì đấy chứ?” “Trần Lạc, sao cậu nhát gan thể, chẳng phải là bất tỉnh thôi sao? Đá mấy cái chắc chắn sẽ tỉnh lại ngay.” Tiếng… Lý Kiêu yên lặng một lúc.Nhưng trong đầu lại tự nhiên nhớ lại những hình ảnh trên hòn đảo đó, từng hình ảnh cứ hiện lên trước mắt khiến lông mày cô cau chặt lại.Lý Kiêu bỗng đứng bật dậy khiến mấy người Nghiêm Hoài Vũ bị dọa giật cả mình.Cô không thèm nhìn bọn họ, quay đầu đi ra ngoài và chỉ ném ra một câu, “Tôi đi nói chuyện với cậu ấy!”Uông Tư Minh vội vàng nói với theo: “Nhớ đấy, lúc nói chuyện với Nhiếp Nhiên, đừng để bản thân bị cô ấy điều khiển cảm xúc!”Lý Kiêu yên lặng gật đầu, sau đó rời đi.Cô không muốn dùng giấc mộng của mình làm tiền đặt cược, nhưng cũng không muốn từ bỏ như vậy, cho nên chỉ có thể cố gắng đọ sức bằng lời nói với Nhiếp Nhiên.Lý Kiêu nhanh chóng nảy ra suy nghĩ uống bia để tạo bầu không khí nói chuyện với Nhiếp Nhiên, vì vậy cô chạy tới cửa sau của nhà bếp, nhưng lại phát hiện cửa đã bị khóa.Không còn cách nào khác, Lý Kiêu đành trèo cửa sổ vào trong. Sau khi kiếm được một lon bia, cô trèo ra ngoài rồi chạy ngay đến ký túc xá của Nhiếp Nhiên.Khi Nhiếp Nhiên nhìn thấy Lý Kiêu lạnh lùng đứng trước cửa ký túc xá, cô không nhịn được mà nhướng mày hỏi, “Cậu đến đây làm gì?”Lý Kiêu không trả lời mà móc lon bia trong ngực ra và hỏi: “Uống bia không?”“Trong lúc tác chiến mà uống bia rượu, cậu không sợ nếu An Viễn Đạo biết sẽ đá cậu ra khỏi đội dự bị à?” Nhiếp Nhiên khẽ cười và dựa vào khung cửa nhìn Lý Kiêu, “Học viên ưu tú của chúng ta càng lúc càng to gan đấy.”“Thấy sương mù bay lượn ở đây nên tôi bỗng nhớ đến lúc trên hải đảo.” Nguồn:Nhiếp Nhiên chỉ mỉm cười, hỏi: “Cậu muốn dùng chuyện cũ để tác động tôi à?”“Cậu dễ bị tác động thế à?”Nhiếp Nhiên nhún vai, “Cậu thấy thế nào?”“Tôi có thể vào trong không?” Lý Kiêu chỉ vào gian phòng của Nhiếp Nhiên.Nhiếp Nhiên suy nghĩ rồi nghiêng người ra hiệu cô ấy tiến vào, sau đó đóng cửa phòng lại.“Tôi phải nói trước, trán tôi đang bị thương nên không thể uống bia, điều này là cậu dạy tôi đấy nhé.”Lý Kiêu khẽ nhếch miệng cười, “Cậu nhớ kĩ nhỉ?”
Cưng Chiều Cô Vợ Quân NhânTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhCuối con đường tối tăm có một bóng đen xuất hiện, hắn nhìn cô gái bị bắn xuyên qua ngực, rồi lau cây súng trong tay mình, khóe miệng hơi nhếch lên. “Số 1, đây là kết cục của việc cô không chịu hợp tác với tôi, đừng trách tôi làm gì Có trách thì trách cô cứng đầu cứng cổ, đáng lẽ ra cô không nên đi theo trưởng quan của mình.” Tiếng cười trầm thấp và lạnh lùng độc ác vang lên trên hành lang âm u, tiếng bước chân mỗi lúc một xa, chỉ còn lại cô gái đang nằm trên mặt đất, chút ý thức cuối cùng cũng hoàn toàn tiêu tán theo gió. “YY.. không phải cậu ta chết rồi đấy chứ?” “Mới có dìm cậu ta vào nước được vài giây, sao chết dễ như thể được?” Không3biết vì sao bên tai lại loáng thoáng có tiếng xì xào bàn tán, ngực và họng đau buốt, chân tay chẳng còn sức mà động đậy Tiếng nói chuyện vẫn tiếp tục truyền vào tai cô “Nhưng cậu ta vẫn không tỉnh lại, sẽ không xảy ra chuyện gì đấy chứ?” “Trần Lạc, sao cậu nhát gan thể, chẳng phải là bất tỉnh thôi sao? Đá mấy cái chắc chắn sẽ tỉnh lại ngay.” Tiếng… Lý Kiêu yên lặng một lúc.Nhưng trong đầu lại tự nhiên nhớ lại những hình ảnh trên hòn đảo đó, từng hình ảnh cứ hiện lên trước mắt khiến lông mày cô cau chặt lại.Lý Kiêu bỗng đứng bật dậy khiến mấy người Nghiêm Hoài Vũ bị dọa giật cả mình.Cô không thèm nhìn bọn họ, quay đầu đi ra ngoài và chỉ ném ra một câu, “Tôi đi nói chuyện với cậu ấy!”Uông Tư Minh vội vàng nói với theo: “Nhớ đấy, lúc nói chuyện với Nhiếp Nhiên, đừng để bản thân bị cô ấy điều khiển cảm xúc!”Lý Kiêu yên lặng gật đầu, sau đó rời đi.Cô không muốn dùng giấc mộng của mình làm tiền đặt cược, nhưng cũng không muốn từ bỏ như vậy, cho nên chỉ có thể cố gắng đọ sức bằng lời nói với Nhiếp Nhiên.Lý Kiêu nhanh chóng nảy ra suy nghĩ uống bia để tạo bầu không khí nói chuyện với Nhiếp Nhiên, vì vậy cô chạy tới cửa sau của nhà bếp, nhưng lại phát hiện cửa đã bị khóa.Không còn cách nào khác, Lý Kiêu đành trèo cửa sổ vào trong. Sau khi kiếm được một lon bia, cô trèo ra ngoài rồi chạy ngay đến ký túc xá của Nhiếp Nhiên.Khi Nhiếp Nhiên nhìn thấy Lý Kiêu lạnh lùng đứng trước cửa ký túc xá, cô không nhịn được mà nhướng mày hỏi, “Cậu đến đây làm gì?”Lý Kiêu không trả lời mà móc lon bia trong ngực ra và hỏi: “Uống bia không?”“Trong lúc tác chiến mà uống bia rượu, cậu không sợ nếu An Viễn Đạo biết sẽ đá cậu ra khỏi đội dự bị à?” Nhiếp Nhiên khẽ cười và dựa vào khung cửa nhìn Lý Kiêu, “Học viên ưu tú của chúng ta càng lúc càng to gan đấy.”“Thấy sương mù bay lượn ở đây nên tôi bỗng nhớ đến lúc trên hải đảo.” Nguồn:Nhiếp Nhiên chỉ mỉm cười, hỏi: “Cậu muốn dùng chuyện cũ để tác động tôi à?”“Cậu dễ bị tác động thế à?”Nhiếp Nhiên nhún vai, “Cậu thấy thế nào?”“Tôi có thể vào trong không?” Lý Kiêu chỉ vào gian phòng của Nhiếp Nhiên.Nhiếp Nhiên suy nghĩ rồi nghiêng người ra hiệu cô ấy tiến vào, sau đó đóng cửa phòng lại.“Tôi phải nói trước, trán tôi đang bị thương nên không thể uống bia, điều này là cậu dạy tôi đấy nhé.”Lý Kiêu khẽ nhếch miệng cười, “Cậu nhớ kĩ nhỉ?”