Cuối con đường tối tăm có một bóng đen xuất hiện, hắn nhìn cô gái bị bắn xuyên qua ngực, rồi lau cây súng trong tay mình, khóe miệng hơi nhếch lên. “Số 1, đây là kết cục của việc cô không chịu hợp tác với tôi, đừng trách tôi làm gì Có trách thì trách cô cứng đầu cứng cổ, đáng lẽ ra cô không nên đi theo trưởng quan của mình.” Tiếng cười trầm thấp và lạnh lùng độc ác vang lên trên hành lang âm u, tiếng bước chân mỗi lúc một xa, chỉ còn lại cô gái đang nằm trên mặt đất, chút ý thức cuối cùng cũng hoàn toàn tiêu tán theo gió. “YY.. không phải cậu ta chết rồi đấy chứ?” “Mới có dìm cậu ta vào nước được vài giây, sao chết dễ như thể được?” Không3biết vì sao bên tai lại loáng thoáng có tiếng xì xào bàn tán, ngực và họng đau buốt, chân tay chẳng còn sức mà động đậy Tiếng nói chuyện vẫn tiếp tục truyền vào tai cô “Nhưng cậu ta vẫn không tỉnh lại, sẽ không xảy ra chuyện gì đấy chứ?” “Trần Lạc, sao cậu nhát gan thể, chẳng phải là bất tỉnh thôi sao? Đá mấy cái chắc chắn sẽ tỉnh lại ngay.” Tiếng…

Chương 916: Chương 916KHÔNG SAI, CÔ ẤY MẠNH HƠN CÁC NGƯỜI (5)

Cưng Chiều Cô Vợ Quân NhânTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhCuối con đường tối tăm có một bóng đen xuất hiện, hắn nhìn cô gái bị bắn xuyên qua ngực, rồi lau cây súng trong tay mình, khóe miệng hơi nhếch lên. “Số 1, đây là kết cục của việc cô không chịu hợp tác với tôi, đừng trách tôi làm gì Có trách thì trách cô cứng đầu cứng cổ, đáng lẽ ra cô không nên đi theo trưởng quan của mình.” Tiếng cười trầm thấp và lạnh lùng độc ác vang lên trên hành lang âm u, tiếng bước chân mỗi lúc một xa, chỉ còn lại cô gái đang nằm trên mặt đất, chút ý thức cuối cùng cũng hoàn toàn tiêu tán theo gió. “YY.. không phải cậu ta chết rồi đấy chứ?” “Mới có dìm cậu ta vào nước được vài giây, sao chết dễ như thể được?” Không3biết vì sao bên tai lại loáng thoáng có tiếng xì xào bàn tán, ngực và họng đau buốt, chân tay chẳng còn sức mà động đậy Tiếng nói chuyện vẫn tiếp tục truyền vào tai cô “Nhưng cậu ta vẫn không tỉnh lại, sẽ không xảy ra chuyện gì đấy chứ?” “Trần Lạc, sao cậu nhát gan thể, chẳng phải là bất tỉnh thôi sao? Đá mấy cái chắc chắn sẽ tỉnh lại ngay.” Tiếng… “Cô không sợ ký sinh trùng à?” Dương Thụ ghét bỏ nhìn thịt rắn đã bị lột da trên vỉ nướng.Nhiếp Nhiên cúi đầu nướng thịt: “Không sợ, tôi nướng kĩ lắm, ký sinh trùng cũng bỏng chết rồi.”“Vậy cô ăn thi thể ký sinh trùng không thấy buồn nôn à?”“Không buồn nôn, sống tôi cũng ăn, huống hồ là chết. Vả lại protein trong côn trùng rất nhiều, rất bổ.” Nhiếp Nhiên hờ hững nói, không chớp mắt nhìn chằm chằm thịt rắn nướng thơm phức.Vì cảm thấy Dương Thụ quá phiền, Nhiếp Nhiên không khách sáo quay sang nhắc nhở, “Sắp kết thúc giờ nghỉ trưa rồi. À mà buổi tối anh không cần đưa cơm tới, tôi sẽ đi ăn cơm.” Nhiếp Nhiên cúi đầu, tiếp tục bận rộn.“Cô mơ đi, ai đi đưa cơm cho cô hả!” Dương Thụ thẹn quá hóa giận ném lại câu này rồi đi thẳng, để lại Nhiếp Nhiên không hiểu gì cả.Sao cô lại chọc đến cái tên này rồi?Đúng là đồ xấu tính!Hoắc Hoành còn không dám đối xử với cô như vậy!Đợi đã!Tại sao cô phải nghĩ đến Hoắc Hoành?Chẳng lẽ là ăn nhiều thịt rắn thịt thỏ, ký sinh trùng lên não rồi à?Tối hôm đó cô đến phòng ăn đúng giờ thì thấy trong phòng ăn không có ai.“Nhiếp Nhiên, sao hai ngày trước cô không tới ăn cơm?” Lớp phó Vương đang chuẩn bị mấy việc cuối cùng thấy Nhiếp Nhiên đứng ở cửa, lập tức tiến lên lo lắng hỏi: “Có phải là cô không khỏe không?”“Không phải, tôi không đói.” Nhiếp Nhiên nhìn quanh phòng ăn một vòng, “Tôi không tới sớm chứ? Sao không có ai thế này?”“Hai ngày nay ngày nào đơn vị cũng huấn luyện để chuẩn bị cho tác chiến, giờ cơm cũng lùi lại rất nhiều. Bây giờ trong đơn vị căng thẳng lắm.” Vừa nhắc tới chuyện này, lớp phó Vương lại không nhịn được thở dài.Nhiếp Nhiên hiểu ra, gật đầu, “Vậy bây giờ tôi có thể tới ăn cơm không?”“Dĩ nhiên rồi. Nào nào nào, hôm nay cô có lộc ăn đấy, tôi làm thịt chua ngọt, lấy cho cô nhiều nhé, mấy ngày nay cô không tới ăn cơm, gầy đi rồi đấy!”

Cưng Chiều Cô Vợ Quân NhânTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhCuối con đường tối tăm có một bóng đen xuất hiện, hắn nhìn cô gái bị bắn xuyên qua ngực, rồi lau cây súng trong tay mình, khóe miệng hơi nhếch lên. “Số 1, đây là kết cục của việc cô không chịu hợp tác với tôi, đừng trách tôi làm gì Có trách thì trách cô cứng đầu cứng cổ, đáng lẽ ra cô không nên đi theo trưởng quan của mình.” Tiếng cười trầm thấp và lạnh lùng độc ác vang lên trên hành lang âm u, tiếng bước chân mỗi lúc một xa, chỉ còn lại cô gái đang nằm trên mặt đất, chút ý thức cuối cùng cũng hoàn toàn tiêu tán theo gió. “YY.. không phải cậu ta chết rồi đấy chứ?” “Mới có dìm cậu ta vào nước được vài giây, sao chết dễ như thể được?” Không3biết vì sao bên tai lại loáng thoáng có tiếng xì xào bàn tán, ngực và họng đau buốt, chân tay chẳng còn sức mà động đậy Tiếng nói chuyện vẫn tiếp tục truyền vào tai cô “Nhưng cậu ta vẫn không tỉnh lại, sẽ không xảy ra chuyện gì đấy chứ?” “Trần Lạc, sao cậu nhát gan thể, chẳng phải là bất tỉnh thôi sao? Đá mấy cái chắc chắn sẽ tỉnh lại ngay.” Tiếng… “Cô không sợ ký sinh trùng à?” Dương Thụ ghét bỏ nhìn thịt rắn đã bị lột da trên vỉ nướng.Nhiếp Nhiên cúi đầu nướng thịt: “Không sợ, tôi nướng kĩ lắm, ký sinh trùng cũng bỏng chết rồi.”“Vậy cô ăn thi thể ký sinh trùng không thấy buồn nôn à?”“Không buồn nôn, sống tôi cũng ăn, huống hồ là chết. Vả lại protein trong côn trùng rất nhiều, rất bổ.” Nhiếp Nhiên hờ hững nói, không chớp mắt nhìn chằm chằm thịt rắn nướng thơm phức.Vì cảm thấy Dương Thụ quá phiền, Nhiếp Nhiên không khách sáo quay sang nhắc nhở, “Sắp kết thúc giờ nghỉ trưa rồi. À mà buổi tối anh không cần đưa cơm tới, tôi sẽ đi ăn cơm.” Nhiếp Nhiên cúi đầu, tiếp tục bận rộn.“Cô mơ đi, ai đi đưa cơm cho cô hả!” Dương Thụ thẹn quá hóa giận ném lại câu này rồi đi thẳng, để lại Nhiếp Nhiên không hiểu gì cả.Sao cô lại chọc đến cái tên này rồi?Đúng là đồ xấu tính!Hoắc Hoành còn không dám đối xử với cô như vậy!Đợi đã!Tại sao cô phải nghĩ đến Hoắc Hoành?Chẳng lẽ là ăn nhiều thịt rắn thịt thỏ, ký sinh trùng lên não rồi à?Tối hôm đó cô đến phòng ăn đúng giờ thì thấy trong phòng ăn không có ai.“Nhiếp Nhiên, sao hai ngày trước cô không tới ăn cơm?” Lớp phó Vương đang chuẩn bị mấy việc cuối cùng thấy Nhiếp Nhiên đứng ở cửa, lập tức tiến lên lo lắng hỏi: “Có phải là cô không khỏe không?”“Không phải, tôi không đói.” Nhiếp Nhiên nhìn quanh phòng ăn một vòng, “Tôi không tới sớm chứ? Sao không có ai thế này?”“Hai ngày nay ngày nào đơn vị cũng huấn luyện để chuẩn bị cho tác chiến, giờ cơm cũng lùi lại rất nhiều. Bây giờ trong đơn vị căng thẳng lắm.” Vừa nhắc tới chuyện này, lớp phó Vương lại không nhịn được thở dài.Nhiếp Nhiên hiểu ra, gật đầu, “Vậy bây giờ tôi có thể tới ăn cơm không?”“Dĩ nhiên rồi. Nào nào nào, hôm nay cô có lộc ăn đấy, tôi làm thịt chua ngọt, lấy cho cô nhiều nhé, mấy ngày nay cô không tới ăn cơm, gầy đi rồi đấy!”

Cưng Chiều Cô Vợ Quân NhânTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhCuối con đường tối tăm có một bóng đen xuất hiện, hắn nhìn cô gái bị bắn xuyên qua ngực, rồi lau cây súng trong tay mình, khóe miệng hơi nhếch lên. “Số 1, đây là kết cục của việc cô không chịu hợp tác với tôi, đừng trách tôi làm gì Có trách thì trách cô cứng đầu cứng cổ, đáng lẽ ra cô không nên đi theo trưởng quan của mình.” Tiếng cười trầm thấp và lạnh lùng độc ác vang lên trên hành lang âm u, tiếng bước chân mỗi lúc một xa, chỉ còn lại cô gái đang nằm trên mặt đất, chút ý thức cuối cùng cũng hoàn toàn tiêu tán theo gió. “YY.. không phải cậu ta chết rồi đấy chứ?” “Mới có dìm cậu ta vào nước được vài giây, sao chết dễ như thể được?” Không3biết vì sao bên tai lại loáng thoáng có tiếng xì xào bàn tán, ngực và họng đau buốt, chân tay chẳng còn sức mà động đậy Tiếng nói chuyện vẫn tiếp tục truyền vào tai cô “Nhưng cậu ta vẫn không tỉnh lại, sẽ không xảy ra chuyện gì đấy chứ?” “Trần Lạc, sao cậu nhát gan thể, chẳng phải là bất tỉnh thôi sao? Đá mấy cái chắc chắn sẽ tỉnh lại ngay.” Tiếng… “Cô không sợ ký sinh trùng à?” Dương Thụ ghét bỏ nhìn thịt rắn đã bị lột da trên vỉ nướng.Nhiếp Nhiên cúi đầu nướng thịt: “Không sợ, tôi nướng kĩ lắm, ký sinh trùng cũng bỏng chết rồi.”“Vậy cô ăn thi thể ký sinh trùng không thấy buồn nôn à?”“Không buồn nôn, sống tôi cũng ăn, huống hồ là chết. Vả lại protein trong côn trùng rất nhiều, rất bổ.” Nhiếp Nhiên hờ hững nói, không chớp mắt nhìn chằm chằm thịt rắn nướng thơm phức.Vì cảm thấy Dương Thụ quá phiền, Nhiếp Nhiên không khách sáo quay sang nhắc nhở, “Sắp kết thúc giờ nghỉ trưa rồi. À mà buổi tối anh không cần đưa cơm tới, tôi sẽ đi ăn cơm.” Nhiếp Nhiên cúi đầu, tiếp tục bận rộn.“Cô mơ đi, ai đi đưa cơm cho cô hả!” Dương Thụ thẹn quá hóa giận ném lại câu này rồi đi thẳng, để lại Nhiếp Nhiên không hiểu gì cả.Sao cô lại chọc đến cái tên này rồi?Đúng là đồ xấu tính!Hoắc Hoành còn không dám đối xử với cô như vậy!Đợi đã!Tại sao cô phải nghĩ đến Hoắc Hoành?Chẳng lẽ là ăn nhiều thịt rắn thịt thỏ, ký sinh trùng lên não rồi à?Tối hôm đó cô đến phòng ăn đúng giờ thì thấy trong phòng ăn không có ai.“Nhiếp Nhiên, sao hai ngày trước cô không tới ăn cơm?” Lớp phó Vương đang chuẩn bị mấy việc cuối cùng thấy Nhiếp Nhiên đứng ở cửa, lập tức tiến lên lo lắng hỏi: “Có phải là cô không khỏe không?”“Không phải, tôi không đói.” Nhiếp Nhiên nhìn quanh phòng ăn một vòng, “Tôi không tới sớm chứ? Sao không có ai thế này?”“Hai ngày nay ngày nào đơn vị cũng huấn luyện để chuẩn bị cho tác chiến, giờ cơm cũng lùi lại rất nhiều. Bây giờ trong đơn vị căng thẳng lắm.” Vừa nhắc tới chuyện này, lớp phó Vương lại không nhịn được thở dài.Nhiếp Nhiên hiểu ra, gật đầu, “Vậy bây giờ tôi có thể tới ăn cơm không?”“Dĩ nhiên rồi. Nào nào nào, hôm nay cô có lộc ăn đấy, tôi làm thịt chua ngọt, lấy cho cô nhiều nhé, mấy ngày nay cô không tới ăn cơm, gầy đi rồi đấy!”

Chương 916: Chương 916KHÔNG SAI, CÔ ẤY MẠNH HƠN CÁC NGƯỜI (5)