Cuối con đường tối tăm có một bóng đen xuất hiện, hắn nhìn cô gái bị bắn xuyên qua ngực, rồi lau cây súng trong tay mình, khóe miệng hơi nhếch lên. “Số 1, đây là kết cục của việc cô không chịu hợp tác với tôi, đừng trách tôi làm gì Có trách thì trách cô cứng đầu cứng cổ, đáng lẽ ra cô không nên đi theo trưởng quan của mình.” Tiếng cười trầm thấp và lạnh lùng độc ác vang lên trên hành lang âm u, tiếng bước chân mỗi lúc một xa, chỉ còn lại cô gái đang nằm trên mặt đất, chút ý thức cuối cùng cũng hoàn toàn tiêu tán theo gió. “YY.. không phải cậu ta chết rồi đấy chứ?” “Mới có dìm cậu ta vào nước được vài giây, sao chết dễ như thể được?” Không3biết vì sao bên tai lại loáng thoáng có tiếng xì xào bàn tán, ngực và họng đau buốt, chân tay chẳng còn sức mà động đậy Tiếng nói chuyện vẫn tiếp tục truyền vào tai cô “Nhưng cậu ta vẫn không tỉnh lại, sẽ không xảy ra chuyện gì đấy chứ?” “Trần Lạc, sao cậu nhát gan thể, chẳng phải là bất tỉnh thôi sao? Đá mấy cái chắc chắn sẽ tỉnh lại ngay.” Tiếng…
Chương 1003: Chương 1003NỔ SÚNG ĐI - BẮN CHẾT (2)
Cưng Chiều Cô Vợ Quân NhânTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhCuối con đường tối tăm có một bóng đen xuất hiện, hắn nhìn cô gái bị bắn xuyên qua ngực, rồi lau cây súng trong tay mình, khóe miệng hơi nhếch lên. “Số 1, đây là kết cục của việc cô không chịu hợp tác với tôi, đừng trách tôi làm gì Có trách thì trách cô cứng đầu cứng cổ, đáng lẽ ra cô không nên đi theo trưởng quan của mình.” Tiếng cười trầm thấp và lạnh lùng độc ác vang lên trên hành lang âm u, tiếng bước chân mỗi lúc một xa, chỉ còn lại cô gái đang nằm trên mặt đất, chút ý thức cuối cùng cũng hoàn toàn tiêu tán theo gió. “YY.. không phải cậu ta chết rồi đấy chứ?” “Mới có dìm cậu ta vào nước được vài giây, sao chết dễ như thể được?” Không3biết vì sao bên tai lại loáng thoáng có tiếng xì xào bàn tán, ngực và họng đau buốt, chân tay chẳng còn sức mà động đậy Tiếng nói chuyện vẫn tiếp tục truyền vào tai cô “Nhưng cậu ta vẫn không tỉnh lại, sẽ không xảy ra chuyện gì đấy chứ?” “Trần Lạc, sao cậu nhát gan thể, chẳng phải là bất tỉnh thôi sao? Đá mấy cái chắc chắn sẽ tỉnh lại ngay.” Tiếng… Nhiếp Nhiên nhìn Phó lão đại lôi mình phía trước, suy nghĩ không biết nhóm người của đội dự bị có thể xông vào được không.Trong khi Nhiếp Nhiên còn đang băn khoăn thì đội dự bị đã đi tới đèo. Vừa nhìn thấy sương mù bao phủ trước mặt, tất cả đều cau chặt mày lại.Dựa vào việc huấn luyện dã ngoại sinh tồn nhiều lần, bọn họ có thể cảm nhận được độ ẩm trong này khá cao.“Huấn luyện viên, chúng ta phải đi theo sao?”An Viễn Đạo gật đầu, “Ừm!”Sau đó anh ta dẫn đầu lao vào trong sương mù dày đặc.Nếu không phải Nhiếp Nhiên bị bọn chúng bắt thì anh ta sẽ không đời nào vào nơi này đâu. Ban đầu tiểu đoàn trưởng Lý nói chỉ đánh du kích thôi, không nói cần phải đuổi cùng giết tận. Đám cướp biển kia chạy trốn thì anh ta cũng có thể có mượn cớ tha cho bọn chúng một lần.Nhưng vấn đề bây giờ là Nhiếp Nhiên bị bọn chúng bắt rồi.Cô là một nữ binh, mặc dù mưu trí nhưng dù sao cũng một thân một mình, yếu không địch lại mạnh, làm sao anh ta có thể vứt bỏ cô được?Nhóm binh lính sau lưng thấy sĩ quan huấn luyện của đội dự bị đã lao vào rồi, mọi người cũng lần lượt đi vào theo.Hai đội nối đuôi nhau đi về phía sau núi.Phó lão đại ỷ vào việc đây là địa bàn của mình nên đi qua đi lại rất tự nhiên, và nhóm người An Viễn Đạo mặc dù chưa từng đi qua nơi này nhưng cũng dựa vào kinh nghiệm tác chiến nhiều năm của mình, gắng gượng lần nữa bám theo đám cướp biển.Khó khăn lắm mới chạy ra khỏi màn sương mù dày đặc, Phó lão đại lập tức thở phào nhẹ nhõm.Đúng lúc hắn cho là mình thành công để lại nhóm binh lính ở trong sương mù rồi, tên đàn em bên cạnh thở hổn hển vỗ vào tay hắn, “Lão đại, bọn chúng... bọn chúng theo kịp rồi.”“Cái gì?” Phó lão đại quay phắt đầu lại nhìn, quả nhiên thấy bóng người đan nhau qua lại trong sương mù dày đặc màu xám tro. 𝙏hách thá𝐧h tìm được # t 𝑟 u m t 𝑟 u y e 𝐧.𝗩𝐧 #“Đáng chết, như vậy cũng không cắt đuôi được bọn chúng! Mau, đi nhanh lên!” Phó lão đại khẽ nguyền rủa một tiếng, lập tức gọi tất cả mọi người tiến về phía bãi nước cạn phía sau núi.
Cưng Chiều Cô Vợ Quân NhânTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhCuối con đường tối tăm có một bóng đen xuất hiện, hắn nhìn cô gái bị bắn xuyên qua ngực, rồi lau cây súng trong tay mình, khóe miệng hơi nhếch lên. “Số 1, đây là kết cục của việc cô không chịu hợp tác với tôi, đừng trách tôi làm gì Có trách thì trách cô cứng đầu cứng cổ, đáng lẽ ra cô không nên đi theo trưởng quan của mình.” Tiếng cười trầm thấp và lạnh lùng độc ác vang lên trên hành lang âm u, tiếng bước chân mỗi lúc một xa, chỉ còn lại cô gái đang nằm trên mặt đất, chút ý thức cuối cùng cũng hoàn toàn tiêu tán theo gió. “YY.. không phải cậu ta chết rồi đấy chứ?” “Mới có dìm cậu ta vào nước được vài giây, sao chết dễ như thể được?” Không3biết vì sao bên tai lại loáng thoáng có tiếng xì xào bàn tán, ngực và họng đau buốt, chân tay chẳng còn sức mà động đậy Tiếng nói chuyện vẫn tiếp tục truyền vào tai cô “Nhưng cậu ta vẫn không tỉnh lại, sẽ không xảy ra chuyện gì đấy chứ?” “Trần Lạc, sao cậu nhát gan thể, chẳng phải là bất tỉnh thôi sao? Đá mấy cái chắc chắn sẽ tỉnh lại ngay.” Tiếng… Nhiếp Nhiên nhìn Phó lão đại lôi mình phía trước, suy nghĩ không biết nhóm người của đội dự bị có thể xông vào được không.Trong khi Nhiếp Nhiên còn đang băn khoăn thì đội dự bị đã đi tới đèo. Vừa nhìn thấy sương mù bao phủ trước mặt, tất cả đều cau chặt mày lại.Dựa vào việc huấn luyện dã ngoại sinh tồn nhiều lần, bọn họ có thể cảm nhận được độ ẩm trong này khá cao.“Huấn luyện viên, chúng ta phải đi theo sao?”An Viễn Đạo gật đầu, “Ừm!”Sau đó anh ta dẫn đầu lao vào trong sương mù dày đặc.Nếu không phải Nhiếp Nhiên bị bọn chúng bắt thì anh ta sẽ không đời nào vào nơi này đâu. Ban đầu tiểu đoàn trưởng Lý nói chỉ đánh du kích thôi, không nói cần phải đuổi cùng giết tận. Đám cướp biển kia chạy trốn thì anh ta cũng có thể có mượn cớ tha cho bọn chúng một lần.Nhưng vấn đề bây giờ là Nhiếp Nhiên bị bọn chúng bắt rồi.Cô là một nữ binh, mặc dù mưu trí nhưng dù sao cũng một thân một mình, yếu không địch lại mạnh, làm sao anh ta có thể vứt bỏ cô được?Nhóm binh lính sau lưng thấy sĩ quan huấn luyện của đội dự bị đã lao vào rồi, mọi người cũng lần lượt đi vào theo.Hai đội nối đuôi nhau đi về phía sau núi.Phó lão đại ỷ vào việc đây là địa bàn của mình nên đi qua đi lại rất tự nhiên, và nhóm người An Viễn Đạo mặc dù chưa từng đi qua nơi này nhưng cũng dựa vào kinh nghiệm tác chiến nhiều năm của mình, gắng gượng lần nữa bám theo đám cướp biển.Khó khăn lắm mới chạy ra khỏi màn sương mù dày đặc, Phó lão đại lập tức thở phào nhẹ nhõm.Đúng lúc hắn cho là mình thành công để lại nhóm binh lính ở trong sương mù rồi, tên đàn em bên cạnh thở hổn hển vỗ vào tay hắn, “Lão đại, bọn chúng... bọn chúng theo kịp rồi.”“Cái gì?” Phó lão đại quay phắt đầu lại nhìn, quả nhiên thấy bóng người đan nhau qua lại trong sương mù dày đặc màu xám tro. 𝙏hách thá𝐧h tìm được # t 𝑟 u m t 𝑟 u y e 𝐧.𝗩𝐧 #“Đáng chết, như vậy cũng không cắt đuôi được bọn chúng! Mau, đi nhanh lên!” Phó lão đại khẽ nguyền rủa một tiếng, lập tức gọi tất cả mọi người tiến về phía bãi nước cạn phía sau núi.
Cưng Chiều Cô Vợ Quân NhânTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhCuối con đường tối tăm có một bóng đen xuất hiện, hắn nhìn cô gái bị bắn xuyên qua ngực, rồi lau cây súng trong tay mình, khóe miệng hơi nhếch lên. “Số 1, đây là kết cục của việc cô không chịu hợp tác với tôi, đừng trách tôi làm gì Có trách thì trách cô cứng đầu cứng cổ, đáng lẽ ra cô không nên đi theo trưởng quan của mình.” Tiếng cười trầm thấp và lạnh lùng độc ác vang lên trên hành lang âm u, tiếng bước chân mỗi lúc một xa, chỉ còn lại cô gái đang nằm trên mặt đất, chút ý thức cuối cùng cũng hoàn toàn tiêu tán theo gió. “YY.. không phải cậu ta chết rồi đấy chứ?” “Mới có dìm cậu ta vào nước được vài giây, sao chết dễ như thể được?” Không3biết vì sao bên tai lại loáng thoáng có tiếng xì xào bàn tán, ngực và họng đau buốt, chân tay chẳng còn sức mà động đậy Tiếng nói chuyện vẫn tiếp tục truyền vào tai cô “Nhưng cậu ta vẫn không tỉnh lại, sẽ không xảy ra chuyện gì đấy chứ?” “Trần Lạc, sao cậu nhát gan thể, chẳng phải là bất tỉnh thôi sao? Đá mấy cái chắc chắn sẽ tỉnh lại ngay.” Tiếng… Nhiếp Nhiên nhìn Phó lão đại lôi mình phía trước, suy nghĩ không biết nhóm người của đội dự bị có thể xông vào được không.Trong khi Nhiếp Nhiên còn đang băn khoăn thì đội dự bị đã đi tới đèo. Vừa nhìn thấy sương mù bao phủ trước mặt, tất cả đều cau chặt mày lại.Dựa vào việc huấn luyện dã ngoại sinh tồn nhiều lần, bọn họ có thể cảm nhận được độ ẩm trong này khá cao.“Huấn luyện viên, chúng ta phải đi theo sao?”An Viễn Đạo gật đầu, “Ừm!”Sau đó anh ta dẫn đầu lao vào trong sương mù dày đặc.Nếu không phải Nhiếp Nhiên bị bọn chúng bắt thì anh ta sẽ không đời nào vào nơi này đâu. Ban đầu tiểu đoàn trưởng Lý nói chỉ đánh du kích thôi, không nói cần phải đuổi cùng giết tận. Đám cướp biển kia chạy trốn thì anh ta cũng có thể có mượn cớ tha cho bọn chúng một lần.Nhưng vấn đề bây giờ là Nhiếp Nhiên bị bọn chúng bắt rồi.Cô là một nữ binh, mặc dù mưu trí nhưng dù sao cũng một thân một mình, yếu không địch lại mạnh, làm sao anh ta có thể vứt bỏ cô được?Nhóm binh lính sau lưng thấy sĩ quan huấn luyện của đội dự bị đã lao vào rồi, mọi người cũng lần lượt đi vào theo.Hai đội nối đuôi nhau đi về phía sau núi.Phó lão đại ỷ vào việc đây là địa bàn của mình nên đi qua đi lại rất tự nhiên, và nhóm người An Viễn Đạo mặc dù chưa từng đi qua nơi này nhưng cũng dựa vào kinh nghiệm tác chiến nhiều năm của mình, gắng gượng lần nữa bám theo đám cướp biển.Khó khăn lắm mới chạy ra khỏi màn sương mù dày đặc, Phó lão đại lập tức thở phào nhẹ nhõm.Đúng lúc hắn cho là mình thành công để lại nhóm binh lính ở trong sương mù rồi, tên đàn em bên cạnh thở hổn hển vỗ vào tay hắn, “Lão đại, bọn chúng... bọn chúng theo kịp rồi.”“Cái gì?” Phó lão đại quay phắt đầu lại nhìn, quả nhiên thấy bóng người đan nhau qua lại trong sương mù dày đặc màu xám tro. 𝙏hách thá𝐧h tìm được # t 𝑟 u m t 𝑟 u y e 𝐧.𝗩𝐧 #“Đáng chết, như vậy cũng không cắt đuôi được bọn chúng! Mau, đi nhanh lên!” Phó lão đại khẽ nguyền rủa một tiếng, lập tức gọi tất cả mọi người tiến về phía bãi nước cạn phía sau núi.