Cuối con đường tối tăm có một bóng đen xuất hiện, hắn nhìn cô gái bị bắn xuyên qua ngực, rồi lau cây súng trong tay mình, khóe miệng hơi nhếch lên. “Số 1, đây là kết cục của việc cô không chịu hợp tác với tôi, đừng trách tôi làm gì Có trách thì trách cô cứng đầu cứng cổ, đáng lẽ ra cô không nên đi theo trưởng quan của mình.” Tiếng cười trầm thấp và lạnh lùng độc ác vang lên trên hành lang âm u, tiếng bước chân mỗi lúc một xa, chỉ còn lại cô gái đang nằm trên mặt đất, chút ý thức cuối cùng cũng hoàn toàn tiêu tán theo gió. “YY.. không phải cậu ta chết rồi đấy chứ?” “Mới có dìm cậu ta vào nước được vài giây, sao chết dễ như thể được?” Không3biết vì sao bên tai lại loáng thoáng có tiếng xì xào bàn tán, ngực và họng đau buốt, chân tay chẳng còn sức mà động đậy Tiếng nói chuyện vẫn tiếp tục truyền vào tai cô “Nhưng cậu ta vẫn không tỉnh lại, sẽ không xảy ra chuyện gì đấy chứ?” “Trần Lạc, sao cậu nhát gan thể, chẳng phải là bất tỉnh thôi sao? Đá mấy cái chắc chắn sẽ tỉnh lại ngay.” Tiếng…

Chương 1005: Chương 1005NỔ SÚNG ĐI - BẮN CHẾT (4)

Cưng Chiều Cô Vợ Quân NhânTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhCuối con đường tối tăm có một bóng đen xuất hiện, hắn nhìn cô gái bị bắn xuyên qua ngực, rồi lau cây súng trong tay mình, khóe miệng hơi nhếch lên. “Số 1, đây là kết cục của việc cô không chịu hợp tác với tôi, đừng trách tôi làm gì Có trách thì trách cô cứng đầu cứng cổ, đáng lẽ ra cô không nên đi theo trưởng quan của mình.” Tiếng cười trầm thấp và lạnh lùng độc ác vang lên trên hành lang âm u, tiếng bước chân mỗi lúc một xa, chỉ còn lại cô gái đang nằm trên mặt đất, chút ý thức cuối cùng cũng hoàn toàn tiêu tán theo gió. “YY.. không phải cậu ta chết rồi đấy chứ?” “Mới có dìm cậu ta vào nước được vài giây, sao chết dễ như thể được?” Không3biết vì sao bên tai lại loáng thoáng có tiếng xì xào bàn tán, ngực và họng đau buốt, chân tay chẳng còn sức mà động đậy Tiếng nói chuyện vẫn tiếp tục truyền vào tai cô “Nhưng cậu ta vẫn không tỉnh lại, sẽ không xảy ra chuyện gì đấy chứ?” “Trần Lạc, sao cậu nhát gan thể, chẳng phải là bất tỉnh thôi sao? Đá mấy cái chắc chắn sẽ tỉnh lại ngay.” Tiếng… Phó lão đại thấy hiệu quả của con tin Nhiếp Nhiên không tệ, tinh thần sa sút hồi nãy biến thành đắc ý: “Chẳng thế nào cả, chỉ muốn giữ tấm bùa hộ mệnh này một khoảng thời gian thôi.”Bây giờ chỉ cần hắn lên thuyền rồi ra khơi thì bọn lính này sẽ không đuổi theo được, hơn nữa vùng biển này vẫn còn một hang ổ của hắn, hang ổ này chắc chắn sẽ không bị phát hiện.Chỉ đáng tiếc là những anh em của hắn chết nhiều như vậy, nếu muốn xây dựng lại thì có lẽ sẽ tốn chút thời gian.An Viễn Đạo căng mặt, nhìn Nhiếp Nhiên bị dí súng vào nhưng vẫn rất dửng dưng, nói: “Tao đồng ý để chúng mày đi, nhưng mày phải để cô ấy lại.”Phó lão đại khinh thường hừ lạnh, “Mày đồng ý? Ai biết liệu mày có giở trò với tao không. Tao mặc kệ, cùng lắm thì lưới rách cá chết, tao mất cái mạng rẻ tiền này, nhưng nữ binh này thì coi như chết oan.”Hắn cười he he, làm ra vẻ định bóp cò.Mắt An Viễn Đạo lóe lên, lập tức lên tiếng nhượng bộ, “Được, chúng mày đi, nhưng cũng phải nhớ lời mày đã nói, không được động vào cô ấy!”“Không được, không thể thả bọn chúng đi! Ngộ nhỡ đến lúc đó bọn chúng nổi lên ý muốn giết người thì làm thế nào! Nhiếp Nhiên không dám nổ súng, thầy quên rồi sao? Cậu ấy có chướng ngại tâm lý!” Lý Kiêu đột nhiên lên tiếng.Nhiếp Nhiên nhướng mày lên.Nên nói là Lý Kiêu thông minh, hay là cô ấy chưa từ bỏ ý định.Lại chơi trò một mũi tên trúng hai con nhạn với cô.Một là cô ấy muốn dùng cách này gián tiếp nói cho Phó lão đại biết là mình không biết nổ súng, từ đó khiến Phó lão đại buông lỏng cảnh giác. Hai là cô ấy mượn con cờ Phó lão đại này ép mình nổ súng, từ đó thoát thân.“Ồ? Hóa ra cô ta không thể nổ súng à! Ha ha ha ha. Chẳng trách vừa rồi dễ bị tao bắt như vậy, loại lính này mà cũng có thể cử ra, đất nước chúng ta hết lính rồi à? Đây rốt cuộc là đánh giặc hay là cung cấp cho nam binh chúng mày vui đùa tiêu khiển?”Câu nói sau cùng kia thật sự vô cùng suồng sã, không chỉ là đang làm nhục Nhiếp Nhiên mà còn coi thường quân đội.Dương Thụ đứng ra đầu tiên, nổi giận mắng: “Mẹ kiếp! Mày còn nói linh tinh nữa, cẩn thận tao xé nát miệng mày ra!”

Cưng Chiều Cô Vợ Quân NhânTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhCuối con đường tối tăm có một bóng đen xuất hiện, hắn nhìn cô gái bị bắn xuyên qua ngực, rồi lau cây súng trong tay mình, khóe miệng hơi nhếch lên. “Số 1, đây là kết cục của việc cô không chịu hợp tác với tôi, đừng trách tôi làm gì Có trách thì trách cô cứng đầu cứng cổ, đáng lẽ ra cô không nên đi theo trưởng quan của mình.” Tiếng cười trầm thấp và lạnh lùng độc ác vang lên trên hành lang âm u, tiếng bước chân mỗi lúc một xa, chỉ còn lại cô gái đang nằm trên mặt đất, chút ý thức cuối cùng cũng hoàn toàn tiêu tán theo gió. “YY.. không phải cậu ta chết rồi đấy chứ?” “Mới có dìm cậu ta vào nước được vài giây, sao chết dễ như thể được?” Không3biết vì sao bên tai lại loáng thoáng có tiếng xì xào bàn tán, ngực và họng đau buốt, chân tay chẳng còn sức mà động đậy Tiếng nói chuyện vẫn tiếp tục truyền vào tai cô “Nhưng cậu ta vẫn không tỉnh lại, sẽ không xảy ra chuyện gì đấy chứ?” “Trần Lạc, sao cậu nhát gan thể, chẳng phải là bất tỉnh thôi sao? Đá mấy cái chắc chắn sẽ tỉnh lại ngay.” Tiếng… Phó lão đại thấy hiệu quả của con tin Nhiếp Nhiên không tệ, tinh thần sa sút hồi nãy biến thành đắc ý: “Chẳng thế nào cả, chỉ muốn giữ tấm bùa hộ mệnh này một khoảng thời gian thôi.”Bây giờ chỉ cần hắn lên thuyền rồi ra khơi thì bọn lính này sẽ không đuổi theo được, hơn nữa vùng biển này vẫn còn một hang ổ của hắn, hang ổ này chắc chắn sẽ không bị phát hiện.Chỉ đáng tiếc là những anh em của hắn chết nhiều như vậy, nếu muốn xây dựng lại thì có lẽ sẽ tốn chút thời gian.An Viễn Đạo căng mặt, nhìn Nhiếp Nhiên bị dí súng vào nhưng vẫn rất dửng dưng, nói: “Tao đồng ý để chúng mày đi, nhưng mày phải để cô ấy lại.”Phó lão đại khinh thường hừ lạnh, “Mày đồng ý? Ai biết liệu mày có giở trò với tao không. Tao mặc kệ, cùng lắm thì lưới rách cá chết, tao mất cái mạng rẻ tiền này, nhưng nữ binh này thì coi như chết oan.”Hắn cười he he, làm ra vẻ định bóp cò.Mắt An Viễn Đạo lóe lên, lập tức lên tiếng nhượng bộ, “Được, chúng mày đi, nhưng cũng phải nhớ lời mày đã nói, không được động vào cô ấy!”“Không được, không thể thả bọn chúng đi! Ngộ nhỡ đến lúc đó bọn chúng nổi lên ý muốn giết người thì làm thế nào! Nhiếp Nhiên không dám nổ súng, thầy quên rồi sao? Cậu ấy có chướng ngại tâm lý!” Lý Kiêu đột nhiên lên tiếng.Nhiếp Nhiên nhướng mày lên.Nên nói là Lý Kiêu thông minh, hay là cô ấy chưa từ bỏ ý định.Lại chơi trò một mũi tên trúng hai con nhạn với cô.Một là cô ấy muốn dùng cách này gián tiếp nói cho Phó lão đại biết là mình không biết nổ súng, từ đó khiến Phó lão đại buông lỏng cảnh giác. Hai là cô ấy mượn con cờ Phó lão đại này ép mình nổ súng, từ đó thoát thân.“Ồ? Hóa ra cô ta không thể nổ súng à! Ha ha ha ha. Chẳng trách vừa rồi dễ bị tao bắt như vậy, loại lính này mà cũng có thể cử ra, đất nước chúng ta hết lính rồi à? Đây rốt cuộc là đánh giặc hay là cung cấp cho nam binh chúng mày vui đùa tiêu khiển?”Câu nói sau cùng kia thật sự vô cùng suồng sã, không chỉ là đang làm nhục Nhiếp Nhiên mà còn coi thường quân đội.Dương Thụ đứng ra đầu tiên, nổi giận mắng: “Mẹ kiếp! Mày còn nói linh tinh nữa, cẩn thận tao xé nát miệng mày ra!”

Cưng Chiều Cô Vợ Quân NhânTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhCuối con đường tối tăm có một bóng đen xuất hiện, hắn nhìn cô gái bị bắn xuyên qua ngực, rồi lau cây súng trong tay mình, khóe miệng hơi nhếch lên. “Số 1, đây là kết cục của việc cô không chịu hợp tác với tôi, đừng trách tôi làm gì Có trách thì trách cô cứng đầu cứng cổ, đáng lẽ ra cô không nên đi theo trưởng quan của mình.” Tiếng cười trầm thấp và lạnh lùng độc ác vang lên trên hành lang âm u, tiếng bước chân mỗi lúc một xa, chỉ còn lại cô gái đang nằm trên mặt đất, chút ý thức cuối cùng cũng hoàn toàn tiêu tán theo gió. “YY.. không phải cậu ta chết rồi đấy chứ?” “Mới có dìm cậu ta vào nước được vài giây, sao chết dễ như thể được?” Không3biết vì sao bên tai lại loáng thoáng có tiếng xì xào bàn tán, ngực và họng đau buốt, chân tay chẳng còn sức mà động đậy Tiếng nói chuyện vẫn tiếp tục truyền vào tai cô “Nhưng cậu ta vẫn không tỉnh lại, sẽ không xảy ra chuyện gì đấy chứ?” “Trần Lạc, sao cậu nhát gan thể, chẳng phải là bất tỉnh thôi sao? Đá mấy cái chắc chắn sẽ tỉnh lại ngay.” Tiếng… Phó lão đại thấy hiệu quả của con tin Nhiếp Nhiên không tệ, tinh thần sa sút hồi nãy biến thành đắc ý: “Chẳng thế nào cả, chỉ muốn giữ tấm bùa hộ mệnh này một khoảng thời gian thôi.”Bây giờ chỉ cần hắn lên thuyền rồi ra khơi thì bọn lính này sẽ không đuổi theo được, hơn nữa vùng biển này vẫn còn một hang ổ của hắn, hang ổ này chắc chắn sẽ không bị phát hiện.Chỉ đáng tiếc là những anh em của hắn chết nhiều như vậy, nếu muốn xây dựng lại thì có lẽ sẽ tốn chút thời gian.An Viễn Đạo căng mặt, nhìn Nhiếp Nhiên bị dí súng vào nhưng vẫn rất dửng dưng, nói: “Tao đồng ý để chúng mày đi, nhưng mày phải để cô ấy lại.”Phó lão đại khinh thường hừ lạnh, “Mày đồng ý? Ai biết liệu mày có giở trò với tao không. Tao mặc kệ, cùng lắm thì lưới rách cá chết, tao mất cái mạng rẻ tiền này, nhưng nữ binh này thì coi như chết oan.”Hắn cười he he, làm ra vẻ định bóp cò.Mắt An Viễn Đạo lóe lên, lập tức lên tiếng nhượng bộ, “Được, chúng mày đi, nhưng cũng phải nhớ lời mày đã nói, không được động vào cô ấy!”“Không được, không thể thả bọn chúng đi! Ngộ nhỡ đến lúc đó bọn chúng nổi lên ý muốn giết người thì làm thế nào! Nhiếp Nhiên không dám nổ súng, thầy quên rồi sao? Cậu ấy có chướng ngại tâm lý!” Lý Kiêu đột nhiên lên tiếng.Nhiếp Nhiên nhướng mày lên.Nên nói là Lý Kiêu thông minh, hay là cô ấy chưa từ bỏ ý định.Lại chơi trò một mũi tên trúng hai con nhạn với cô.Một là cô ấy muốn dùng cách này gián tiếp nói cho Phó lão đại biết là mình không biết nổ súng, từ đó khiến Phó lão đại buông lỏng cảnh giác. Hai là cô ấy mượn con cờ Phó lão đại này ép mình nổ súng, từ đó thoát thân.“Ồ? Hóa ra cô ta không thể nổ súng à! Ha ha ha ha. Chẳng trách vừa rồi dễ bị tao bắt như vậy, loại lính này mà cũng có thể cử ra, đất nước chúng ta hết lính rồi à? Đây rốt cuộc là đánh giặc hay là cung cấp cho nam binh chúng mày vui đùa tiêu khiển?”Câu nói sau cùng kia thật sự vô cùng suồng sã, không chỉ là đang làm nhục Nhiếp Nhiên mà còn coi thường quân đội.Dương Thụ đứng ra đầu tiên, nổi giận mắng: “Mẹ kiếp! Mày còn nói linh tinh nữa, cẩn thận tao xé nát miệng mày ra!”

Chương 1005: Chương 1005NỔ SÚNG ĐI - BẮN CHẾT (4)