Cuối con đường tối tăm có một bóng đen xuất hiện, hắn nhìn cô gái bị bắn xuyên qua ngực, rồi lau cây súng trong tay mình, khóe miệng hơi nhếch lên. “Số 1, đây là kết cục của việc cô không chịu hợp tác với tôi, đừng trách tôi làm gì Có trách thì trách cô cứng đầu cứng cổ, đáng lẽ ra cô không nên đi theo trưởng quan của mình.” Tiếng cười trầm thấp và lạnh lùng độc ác vang lên trên hành lang âm u, tiếng bước chân mỗi lúc một xa, chỉ còn lại cô gái đang nằm trên mặt đất, chút ý thức cuối cùng cũng hoàn toàn tiêu tán theo gió. “YY.. không phải cậu ta chết rồi đấy chứ?” “Mới có dìm cậu ta vào nước được vài giây, sao chết dễ như thể được?” Không3biết vì sao bên tai lại loáng thoáng có tiếng xì xào bàn tán, ngực và họng đau buốt, chân tay chẳng còn sức mà động đậy Tiếng nói chuyện vẫn tiếp tục truyền vào tai cô “Nhưng cậu ta vẫn không tỉnh lại, sẽ không xảy ra chuyện gì đấy chứ?” “Trần Lạc, sao cậu nhát gan thể, chẳng phải là bất tỉnh thôi sao? Đá mấy cái chắc chắn sẽ tỉnh lại ngay.” Tiếng…
Chương 1095
Cưng Chiều Cô Vợ Quân NhânTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhCuối con đường tối tăm có một bóng đen xuất hiện, hắn nhìn cô gái bị bắn xuyên qua ngực, rồi lau cây súng trong tay mình, khóe miệng hơi nhếch lên. “Số 1, đây là kết cục của việc cô không chịu hợp tác với tôi, đừng trách tôi làm gì Có trách thì trách cô cứng đầu cứng cổ, đáng lẽ ra cô không nên đi theo trưởng quan của mình.” Tiếng cười trầm thấp và lạnh lùng độc ác vang lên trên hành lang âm u, tiếng bước chân mỗi lúc một xa, chỉ còn lại cô gái đang nằm trên mặt đất, chút ý thức cuối cùng cũng hoàn toàn tiêu tán theo gió. “YY.. không phải cậu ta chết rồi đấy chứ?” “Mới có dìm cậu ta vào nước được vài giây, sao chết dễ như thể được?” Không3biết vì sao bên tai lại loáng thoáng có tiếng xì xào bàn tán, ngực và họng đau buốt, chân tay chẳng còn sức mà động đậy Tiếng nói chuyện vẫn tiếp tục truyền vào tai cô “Nhưng cậu ta vẫn không tỉnh lại, sẽ không xảy ra chuyện gì đấy chứ?” “Trần Lạc, sao cậu nhát gan thể, chẳng phải là bất tỉnh thôi sao? Đá mấy cái chắc chắn sẽ tỉnh lại ngay.” Tiếng… BẢO VỆ LẪN NHAU - KHIÊU KHÍCH Ở PHÒNG BẮN (1)Nằm trong phòng Y tế truyền nước xong, lại quan sát hai tiếng, Lý Kiêu lấy mấy hộp thuốc tan vết bầm rồi trở lại phòng ngủ.Cùng lúc đó, đám người Nhiếp Nhiên cũng vừa vặn kết thúc huấn luyện đêm, trở về phòng ngủ ngay sau đó.Cổ Lâm nhìn thấy Lý Kiêu nằm ở trên giường, không nhịn được lo lắng hỏi: “Lý Kiêu, cậu vẫn ổn chứ? Tôi mang về cho cậu ít đồ ăn, cậu muốn ăn một chút không?”“Không cần đâu, cảm ơn cậu.”Cổ Lâm thấy Lý Kiêu vẫn lạnh lùng như mọi khi nên không dám nói gì thêm. Lúc cô đang định để bánh bao và đồ ăn lên bàn thì Nhiếp Nhiên nhận lấy.“Sao lại không cần? Trên đơn thuốc của bác sĩ nói không thể uống thuốc khi bụng đói, mau dậy ăn đi.” Nhiếp Nhiên bê đồ ăn ngồi xuống giường, huých Lý Kiêu một cái.“Cậu không thể nhẹ một chút à, tôi là bệnh nhân đấy.” Lý Kiêu bất đắc dĩ mở mắt ra.Nhiếp Nhiên đặt đồ lên giường rồi nói: “Cậu giả vờ yếu ớt làm gì, mau ăn rồi uống thuốc đi.”Lý Kiêu bò dậy, cầm bánh bao lên cắn một miếng. Nhiếp Nhiên thấy cô thì mới đi ra ngoài.“Cậu đi đâu thế?” Lý Kiêu thấy cô không cầm đồ rửa mặt đã đi ra ngoài, tưởng là cô muốn đi tìm Thiên Dạ, vội vàng gọi cô lại.Nhiếp Nhiên dừng bước lại, chỉ đồng hồ, “Vẫn còn sớm, tôi muốn đi chạy hai vòng. Sao thế, cậu có chuyện gì à?”Vẻ mặt Lý Kiêu thả lỏng một chút, nhưng trong giọng nói vẫn có chút nghi ngờ, “Không phải đã huấn luyện đêm rồi sao, cậu còn chạy cái gì.”Nhiếp Nhiên dựa vào khung cửa, bất đắc dĩ nói: “Với thể năng của tôi, cậu thật sự nghĩ là tôi có thể qua được sát hạch à?”“Lúc ở đội tân binh thể năng của cậu còn cao hơn tôi, sao không thể qua?” Lý Kiêu nhai kĩ nuốt chậm rồi nói.“Không phải cậu không biết vì tôi muốn thoát khỏi cậu nên mới chơi trò chơi may rủi miễn cưỡng được một lần như vậy.”
Cưng Chiều Cô Vợ Quân NhânTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhCuối con đường tối tăm có một bóng đen xuất hiện, hắn nhìn cô gái bị bắn xuyên qua ngực, rồi lau cây súng trong tay mình, khóe miệng hơi nhếch lên. “Số 1, đây là kết cục của việc cô không chịu hợp tác với tôi, đừng trách tôi làm gì Có trách thì trách cô cứng đầu cứng cổ, đáng lẽ ra cô không nên đi theo trưởng quan của mình.” Tiếng cười trầm thấp và lạnh lùng độc ác vang lên trên hành lang âm u, tiếng bước chân mỗi lúc một xa, chỉ còn lại cô gái đang nằm trên mặt đất, chút ý thức cuối cùng cũng hoàn toàn tiêu tán theo gió. “YY.. không phải cậu ta chết rồi đấy chứ?” “Mới có dìm cậu ta vào nước được vài giây, sao chết dễ như thể được?” Không3biết vì sao bên tai lại loáng thoáng có tiếng xì xào bàn tán, ngực và họng đau buốt, chân tay chẳng còn sức mà động đậy Tiếng nói chuyện vẫn tiếp tục truyền vào tai cô “Nhưng cậu ta vẫn không tỉnh lại, sẽ không xảy ra chuyện gì đấy chứ?” “Trần Lạc, sao cậu nhát gan thể, chẳng phải là bất tỉnh thôi sao? Đá mấy cái chắc chắn sẽ tỉnh lại ngay.” Tiếng… BẢO VỆ LẪN NHAU - KHIÊU KHÍCH Ở PHÒNG BẮN (1)Nằm trong phòng Y tế truyền nước xong, lại quan sát hai tiếng, Lý Kiêu lấy mấy hộp thuốc tan vết bầm rồi trở lại phòng ngủ.Cùng lúc đó, đám người Nhiếp Nhiên cũng vừa vặn kết thúc huấn luyện đêm, trở về phòng ngủ ngay sau đó.Cổ Lâm nhìn thấy Lý Kiêu nằm ở trên giường, không nhịn được lo lắng hỏi: “Lý Kiêu, cậu vẫn ổn chứ? Tôi mang về cho cậu ít đồ ăn, cậu muốn ăn một chút không?”“Không cần đâu, cảm ơn cậu.”Cổ Lâm thấy Lý Kiêu vẫn lạnh lùng như mọi khi nên không dám nói gì thêm. Lúc cô đang định để bánh bao và đồ ăn lên bàn thì Nhiếp Nhiên nhận lấy.“Sao lại không cần? Trên đơn thuốc của bác sĩ nói không thể uống thuốc khi bụng đói, mau dậy ăn đi.” Nhiếp Nhiên bê đồ ăn ngồi xuống giường, huých Lý Kiêu một cái.“Cậu không thể nhẹ một chút à, tôi là bệnh nhân đấy.” Lý Kiêu bất đắc dĩ mở mắt ra.Nhiếp Nhiên đặt đồ lên giường rồi nói: “Cậu giả vờ yếu ớt làm gì, mau ăn rồi uống thuốc đi.”Lý Kiêu bò dậy, cầm bánh bao lên cắn một miếng. Nhiếp Nhiên thấy cô thì mới đi ra ngoài.“Cậu đi đâu thế?” Lý Kiêu thấy cô không cầm đồ rửa mặt đã đi ra ngoài, tưởng là cô muốn đi tìm Thiên Dạ, vội vàng gọi cô lại.Nhiếp Nhiên dừng bước lại, chỉ đồng hồ, “Vẫn còn sớm, tôi muốn đi chạy hai vòng. Sao thế, cậu có chuyện gì à?”Vẻ mặt Lý Kiêu thả lỏng một chút, nhưng trong giọng nói vẫn có chút nghi ngờ, “Không phải đã huấn luyện đêm rồi sao, cậu còn chạy cái gì.”Nhiếp Nhiên dựa vào khung cửa, bất đắc dĩ nói: “Với thể năng của tôi, cậu thật sự nghĩ là tôi có thể qua được sát hạch à?”“Lúc ở đội tân binh thể năng của cậu còn cao hơn tôi, sao không thể qua?” Lý Kiêu nhai kĩ nuốt chậm rồi nói.“Không phải cậu không biết vì tôi muốn thoát khỏi cậu nên mới chơi trò chơi may rủi miễn cưỡng được một lần như vậy.”
Cưng Chiều Cô Vợ Quân NhânTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhCuối con đường tối tăm có một bóng đen xuất hiện, hắn nhìn cô gái bị bắn xuyên qua ngực, rồi lau cây súng trong tay mình, khóe miệng hơi nhếch lên. “Số 1, đây là kết cục của việc cô không chịu hợp tác với tôi, đừng trách tôi làm gì Có trách thì trách cô cứng đầu cứng cổ, đáng lẽ ra cô không nên đi theo trưởng quan của mình.” Tiếng cười trầm thấp và lạnh lùng độc ác vang lên trên hành lang âm u, tiếng bước chân mỗi lúc một xa, chỉ còn lại cô gái đang nằm trên mặt đất, chút ý thức cuối cùng cũng hoàn toàn tiêu tán theo gió. “YY.. không phải cậu ta chết rồi đấy chứ?” “Mới có dìm cậu ta vào nước được vài giây, sao chết dễ như thể được?” Không3biết vì sao bên tai lại loáng thoáng có tiếng xì xào bàn tán, ngực và họng đau buốt, chân tay chẳng còn sức mà động đậy Tiếng nói chuyện vẫn tiếp tục truyền vào tai cô “Nhưng cậu ta vẫn không tỉnh lại, sẽ không xảy ra chuyện gì đấy chứ?” “Trần Lạc, sao cậu nhát gan thể, chẳng phải là bất tỉnh thôi sao? Đá mấy cái chắc chắn sẽ tỉnh lại ngay.” Tiếng… BẢO VỆ LẪN NHAU - KHIÊU KHÍCH Ở PHÒNG BẮN (1)Nằm trong phòng Y tế truyền nước xong, lại quan sát hai tiếng, Lý Kiêu lấy mấy hộp thuốc tan vết bầm rồi trở lại phòng ngủ.Cùng lúc đó, đám người Nhiếp Nhiên cũng vừa vặn kết thúc huấn luyện đêm, trở về phòng ngủ ngay sau đó.Cổ Lâm nhìn thấy Lý Kiêu nằm ở trên giường, không nhịn được lo lắng hỏi: “Lý Kiêu, cậu vẫn ổn chứ? Tôi mang về cho cậu ít đồ ăn, cậu muốn ăn một chút không?”“Không cần đâu, cảm ơn cậu.”Cổ Lâm thấy Lý Kiêu vẫn lạnh lùng như mọi khi nên không dám nói gì thêm. Lúc cô đang định để bánh bao và đồ ăn lên bàn thì Nhiếp Nhiên nhận lấy.“Sao lại không cần? Trên đơn thuốc của bác sĩ nói không thể uống thuốc khi bụng đói, mau dậy ăn đi.” Nhiếp Nhiên bê đồ ăn ngồi xuống giường, huých Lý Kiêu một cái.“Cậu không thể nhẹ một chút à, tôi là bệnh nhân đấy.” Lý Kiêu bất đắc dĩ mở mắt ra.Nhiếp Nhiên đặt đồ lên giường rồi nói: “Cậu giả vờ yếu ớt làm gì, mau ăn rồi uống thuốc đi.”Lý Kiêu bò dậy, cầm bánh bao lên cắn một miếng. Nhiếp Nhiên thấy cô thì mới đi ra ngoài.“Cậu đi đâu thế?” Lý Kiêu thấy cô không cầm đồ rửa mặt đã đi ra ngoài, tưởng là cô muốn đi tìm Thiên Dạ, vội vàng gọi cô lại.Nhiếp Nhiên dừng bước lại, chỉ đồng hồ, “Vẫn còn sớm, tôi muốn đi chạy hai vòng. Sao thế, cậu có chuyện gì à?”Vẻ mặt Lý Kiêu thả lỏng một chút, nhưng trong giọng nói vẫn có chút nghi ngờ, “Không phải đã huấn luyện đêm rồi sao, cậu còn chạy cái gì.”Nhiếp Nhiên dựa vào khung cửa, bất đắc dĩ nói: “Với thể năng của tôi, cậu thật sự nghĩ là tôi có thể qua được sát hạch à?”“Lúc ở đội tân binh thể năng của cậu còn cao hơn tôi, sao không thể qua?” Lý Kiêu nhai kĩ nuốt chậm rồi nói.“Không phải cậu không biết vì tôi muốn thoát khỏi cậu nên mới chơi trò chơi may rủi miễn cưỡng được một lần như vậy.”