Cuối con đường tối tăm có một bóng đen xuất hiện, hắn nhìn cô gái bị bắn xuyên qua ngực, rồi lau cây súng trong tay mình, khóe miệng hơi nhếch lên. “Số 1, đây là kết cục của việc cô không chịu hợp tác với tôi, đừng trách tôi làm gì Có trách thì trách cô cứng đầu cứng cổ, đáng lẽ ra cô không nên đi theo trưởng quan của mình.” Tiếng cười trầm thấp và lạnh lùng độc ác vang lên trên hành lang âm u, tiếng bước chân mỗi lúc một xa, chỉ còn lại cô gái đang nằm trên mặt đất, chút ý thức cuối cùng cũng hoàn toàn tiêu tán theo gió. “YY.. không phải cậu ta chết rồi đấy chứ?” “Mới có dìm cậu ta vào nước được vài giây, sao chết dễ như thể được?” Không3biết vì sao bên tai lại loáng thoáng có tiếng xì xào bàn tán, ngực và họng đau buốt, chân tay chẳng còn sức mà động đậy Tiếng nói chuyện vẫn tiếp tục truyền vào tai cô “Nhưng cậu ta vẫn không tỉnh lại, sẽ không xảy ra chuyện gì đấy chứ?” “Trần Lạc, sao cậu nhát gan thể, chẳng phải là bất tỉnh thôi sao? Đá mấy cái chắc chắn sẽ tỉnh lại ngay.” Tiếng…

Chương 1120

Cưng Chiều Cô Vợ Quân NhânTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhCuối con đường tối tăm có một bóng đen xuất hiện, hắn nhìn cô gái bị bắn xuyên qua ngực, rồi lau cây súng trong tay mình, khóe miệng hơi nhếch lên. “Số 1, đây là kết cục của việc cô không chịu hợp tác với tôi, đừng trách tôi làm gì Có trách thì trách cô cứng đầu cứng cổ, đáng lẽ ra cô không nên đi theo trưởng quan của mình.” Tiếng cười trầm thấp và lạnh lùng độc ác vang lên trên hành lang âm u, tiếng bước chân mỗi lúc một xa, chỉ còn lại cô gái đang nằm trên mặt đất, chút ý thức cuối cùng cũng hoàn toàn tiêu tán theo gió. “YY.. không phải cậu ta chết rồi đấy chứ?” “Mới có dìm cậu ta vào nước được vài giây, sao chết dễ như thể được?” Không3biết vì sao bên tai lại loáng thoáng có tiếng xì xào bàn tán, ngực và họng đau buốt, chân tay chẳng còn sức mà động đậy Tiếng nói chuyện vẫn tiếp tục truyền vào tai cô “Nhưng cậu ta vẫn không tỉnh lại, sẽ không xảy ra chuyện gì đấy chứ?” “Trần Lạc, sao cậu nhát gan thể, chẳng phải là bất tỉnh thôi sao? Đá mấy cái chắc chắn sẽ tỉnh lại ngay.” Tiếng… QUY ĐỊNH CHÍNH LÀ ĐỂ THAY ĐỔI (3)“Cô muốn làm gì!”“Lấy cô để luyện tay, đúng lúc hai ngày nay tâm trạng tôi đang khó chịu.”Có trời mới biết mấy ngày nay Hà Giai Ngọc bực bội thế nào. Bác sĩ nói Nghiêm Hoài Vũ ngộ độc thuốc, cộng thêm mấy lần trước tiêu chảy quá nhiều lần nên mới ngất đi. Thông thường chỉ hôn mê một ngày, nhưng đã ba ngày rồi anh ta vẫn chưa tình.Trương Nhất Ngải hoảng hốt nói: “Cô đánh chiến hữu sẽ bị ghi lỗi! Đến lúc đó thành tích của cô sẽ bị hủy bỏ hết!”“Ha ha, bây giờ cuối cùng cô cũng nhận rõ sự thật mình không đánh lại tôi rồi à?” Hà Giai Ngọc đi đến bên cạnh Cổ Lâm, “Tôi khuyên cô nên khách sáo với Cổ Lâm một chút. Dù sao lần này ngay cả người lớp 6 cô cũng không đánh lại, nói không chừng bị chuyển từ lớp 1 xuống lớp 6, đến lúc đó còn phải cầu xin lớp trưởng Cổ Lâm bảo vệ cho cô đấy.”Trương Nhất Ngải tức giận run lẩy bẩy, “Cô, cô!”Trong lúc Hà Giai Ngọc rảnh rỗi trút giận lên Trương Nhất Ngải, Nhiếp Nhiên ăn xong đang chuẩn bị đi thì đột nhiên nghe thấy Lý Kiêu hỏi: “Hôm nay cậu có muốn đi thăm Nghiêm Hoài Vũ với chúng tôi không, bác sĩ nói còn không tỉnh thì sẽ đưa cậu ta đến bệnh viện đơn vị.”Nhiếp Nhiên khẽ lắc đầu, “Không đâu, tôi có việc rồi.”Nhiếp Nhiên bê đĩa thức ăn muốn rời đi, nhưng chưa đi được mấy bước đột nhiên vòng lại.Cô đứng ở trước mặt Lý Kiêu, nói: “Trưa nay Phương Lượng rời khỏi đơn vị dự bị, cậu có muốn đi tiễn không?”Đôi đũa trong tay Lý Kiêu hơi khựng lại, giọng nói lạnh lùng lộ vẻ kinh ngạc, “Trưa nay? Sao lại đột ngột vậy?”“Kỳ huấn luyện của thầy ấy kết thúc rồi, lệnh điều động cũng đã có nên trưa này sẽ đi. Cậu có muốn đi tiễn không?”Lý Kiêu bê đĩa thức ăn đứng lên, “Đi thôi.”Hai người bọn họ rời đi lặng lẽ rồi chạy thẳng tới cổng đơn vị.Phương Lượng đang đứng ở cổng, nhìn thấy cả Lý Kiêu thì ngẩn ra, “Lý Kiêu? Sao em lại đến đây?”Nhiếp Nhiên cười nói: “Là em kéo cậu ấy đi cùng, cậu ấy đã từng là lính của thầy thì cũng phải tới tiễn thầy chứ.”

QUY ĐỊNH CHÍNH LÀ ĐỂ THAY ĐỔI (3)

“Cô muốn làm gì!”

“Lấy cô để luyện tay, đúng lúc hai ngày nay tâm trạng tôi đang khó chịu.”

Có trời mới biết mấy ngày nay Hà Giai Ngọc bực bội thế nào. Bác sĩ nói Nghiêm Hoài Vũ ngộ độc thuốc, cộng thêm mấy lần trước tiêu chảy quá nhiều lần nên mới ngất đi. Thông thường chỉ hôn mê một ngày, nhưng đã ba ngày rồi anh ta vẫn chưa tình.

Trương Nhất Ngải hoảng hốt nói: “Cô đánh chiến hữu sẽ bị ghi lỗi! Đến lúc đó thành tích của cô sẽ bị hủy bỏ hết!”

“Ha ha, bây giờ cuối cùng cô cũng nhận rõ sự thật mình không đánh lại tôi rồi à?” Hà Giai Ngọc đi đến bên cạnh Cổ Lâm, “Tôi khuyên cô nên khách sáo với Cổ Lâm một chút. Dù sao lần này ngay cả người lớp 6 cô cũng không đánh lại, nói không chừng bị chuyển từ lớp 1 xuống lớp 6, đến lúc đó còn phải cầu xin lớp trưởng Cổ Lâm bảo vệ cho cô đấy.”

Trương Nhất Ngải tức giận run lẩy bẩy, “Cô, cô!”

Trong lúc Hà Giai Ngọc rảnh rỗi trút giận lên Trương Nhất Ngải, Nhiếp Nhiên ăn xong đang chuẩn bị đi thì đột nhiên nghe thấy Lý Kiêu hỏi: “Hôm nay cậu có muốn đi thăm Nghiêm Hoài Vũ với chúng tôi không, bác sĩ nói còn không tỉnh thì sẽ đưa cậu ta đến bệnh viện đơn vị.”

Nhiếp Nhiên khẽ lắc đầu, “Không đâu, tôi có việc rồi.”

Nhiếp Nhiên bê đĩa thức ăn muốn rời đi, nhưng chưa đi được mấy bước đột nhiên vòng lại.

Cô đứng ở trước mặt Lý Kiêu, nói: “Trưa nay Phương Lượng rời khỏi đơn vị dự bị, cậu có muốn đi tiễn không?”

Đôi đũa trong tay Lý Kiêu hơi khựng lại, giọng nói lạnh lùng lộ vẻ kinh ngạc, “Trưa nay? Sao lại đột ngột vậy?”

“Kỳ huấn luyện của thầy ấy kết thúc rồi, lệnh điều động cũng đã có nên trưa này sẽ đi. Cậu có muốn đi tiễn không?”

Lý Kiêu bê đĩa thức ăn đứng lên, “Đi thôi.”

Hai người bọn họ rời đi lặng lẽ rồi chạy thẳng tới cổng đơn vị.

Phương Lượng đang đứng ở cổng, nhìn thấy cả Lý Kiêu thì ngẩn ra, “Lý Kiêu? Sao em lại đến đây?”

Nhiếp Nhiên cười nói: “Là em kéo cậu ấy đi cùng, cậu ấy đã từng là lính của thầy thì cũng phải tới tiễn thầy chứ.”

Cưng Chiều Cô Vợ Quân NhânTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhCuối con đường tối tăm có một bóng đen xuất hiện, hắn nhìn cô gái bị bắn xuyên qua ngực, rồi lau cây súng trong tay mình, khóe miệng hơi nhếch lên. “Số 1, đây là kết cục của việc cô không chịu hợp tác với tôi, đừng trách tôi làm gì Có trách thì trách cô cứng đầu cứng cổ, đáng lẽ ra cô không nên đi theo trưởng quan của mình.” Tiếng cười trầm thấp và lạnh lùng độc ác vang lên trên hành lang âm u, tiếng bước chân mỗi lúc một xa, chỉ còn lại cô gái đang nằm trên mặt đất, chút ý thức cuối cùng cũng hoàn toàn tiêu tán theo gió. “YY.. không phải cậu ta chết rồi đấy chứ?” “Mới có dìm cậu ta vào nước được vài giây, sao chết dễ như thể được?” Không3biết vì sao bên tai lại loáng thoáng có tiếng xì xào bàn tán, ngực và họng đau buốt, chân tay chẳng còn sức mà động đậy Tiếng nói chuyện vẫn tiếp tục truyền vào tai cô “Nhưng cậu ta vẫn không tỉnh lại, sẽ không xảy ra chuyện gì đấy chứ?” “Trần Lạc, sao cậu nhát gan thể, chẳng phải là bất tỉnh thôi sao? Đá mấy cái chắc chắn sẽ tỉnh lại ngay.” Tiếng… QUY ĐỊNH CHÍNH LÀ ĐỂ THAY ĐỔI (3)“Cô muốn làm gì!”“Lấy cô để luyện tay, đúng lúc hai ngày nay tâm trạng tôi đang khó chịu.”Có trời mới biết mấy ngày nay Hà Giai Ngọc bực bội thế nào. Bác sĩ nói Nghiêm Hoài Vũ ngộ độc thuốc, cộng thêm mấy lần trước tiêu chảy quá nhiều lần nên mới ngất đi. Thông thường chỉ hôn mê một ngày, nhưng đã ba ngày rồi anh ta vẫn chưa tình.Trương Nhất Ngải hoảng hốt nói: “Cô đánh chiến hữu sẽ bị ghi lỗi! Đến lúc đó thành tích của cô sẽ bị hủy bỏ hết!”“Ha ha, bây giờ cuối cùng cô cũng nhận rõ sự thật mình không đánh lại tôi rồi à?” Hà Giai Ngọc đi đến bên cạnh Cổ Lâm, “Tôi khuyên cô nên khách sáo với Cổ Lâm một chút. Dù sao lần này ngay cả người lớp 6 cô cũng không đánh lại, nói không chừng bị chuyển từ lớp 1 xuống lớp 6, đến lúc đó còn phải cầu xin lớp trưởng Cổ Lâm bảo vệ cho cô đấy.”Trương Nhất Ngải tức giận run lẩy bẩy, “Cô, cô!”Trong lúc Hà Giai Ngọc rảnh rỗi trút giận lên Trương Nhất Ngải, Nhiếp Nhiên ăn xong đang chuẩn bị đi thì đột nhiên nghe thấy Lý Kiêu hỏi: “Hôm nay cậu có muốn đi thăm Nghiêm Hoài Vũ với chúng tôi không, bác sĩ nói còn không tỉnh thì sẽ đưa cậu ta đến bệnh viện đơn vị.”Nhiếp Nhiên khẽ lắc đầu, “Không đâu, tôi có việc rồi.”Nhiếp Nhiên bê đĩa thức ăn muốn rời đi, nhưng chưa đi được mấy bước đột nhiên vòng lại.Cô đứng ở trước mặt Lý Kiêu, nói: “Trưa nay Phương Lượng rời khỏi đơn vị dự bị, cậu có muốn đi tiễn không?”Đôi đũa trong tay Lý Kiêu hơi khựng lại, giọng nói lạnh lùng lộ vẻ kinh ngạc, “Trưa nay? Sao lại đột ngột vậy?”“Kỳ huấn luyện của thầy ấy kết thúc rồi, lệnh điều động cũng đã có nên trưa này sẽ đi. Cậu có muốn đi tiễn không?”Lý Kiêu bê đĩa thức ăn đứng lên, “Đi thôi.”Hai người bọn họ rời đi lặng lẽ rồi chạy thẳng tới cổng đơn vị.Phương Lượng đang đứng ở cổng, nhìn thấy cả Lý Kiêu thì ngẩn ra, “Lý Kiêu? Sao em lại đến đây?”Nhiếp Nhiên cười nói: “Là em kéo cậu ấy đi cùng, cậu ấy đã từng là lính của thầy thì cũng phải tới tiễn thầy chứ.”

Chương 1120