Cuối con đường tối tăm có một bóng đen xuất hiện, hắn nhìn cô gái bị bắn xuyên qua ngực, rồi lau cây súng trong tay mình, khóe miệng hơi nhếch lên. “Số 1, đây là kết cục của việc cô không chịu hợp tác với tôi, đừng trách tôi làm gì Có trách thì trách cô cứng đầu cứng cổ, đáng lẽ ra cô không nên đi theo trưởng quan của mình.” Tiếng cười trầm thấp và lạnh lùng độc ác vang lên trên hành lang âm u, tiếng bước chân mỗi lúc một xa, chỉ còn lại cô gái đang nằm trên mặt đất, chút ý thức cuối cùng cũng hoàn toàn tiêu tán theo gió. “YY.. không phải cậu ta chết rồi đấy chứ?” “Mới có dìm cậu ta vào nước được vài giây, sao chết dễ như thể được?” Không3biết vì sao bên tai lại loáng thoáng có tiếng xì xào bàn tán, ngực và họng đau buốt, chân tay chẳng còn sức mà động đậy Tiếng nói chuyện vẫn tiếp tục truyền vào tai cô “Nhưng cậu ta vẫn không tỉnh lại, sẽ không xảy ra chuyện gì đấy chứ?” “Trần Lạc, sao cậu nhát gan thể, chẳng phải là bất tỉnh thôi sao? Đá mấy cái chắc chắn sẽ tỉnh lại ngay.” Tiếng…

Chương 1161

Cưng Chiều Cô Vợ Quân NhânTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhCuối con đường tối tăm có một bóng đen xuất hiện, hắn nhìn cô gái bị bắn xuyên qua ngực, rồi lau cây súng trong tay mình, khóe miệng hơi nhếch lên. “Số 1, đây là kết cục của việc cô không chịu hợp tác với tôi, đừng trách tôi làm gì Có trách thì trách cô cứng đầu cứng cổ, đáng lẽ ra cô không nên đi theo trưởng quan của mình.” Tiếng cười trầm thấp và lạnh lùng độc ác vang lên trên hành lang âm u, tiếng bước chân mỗi lúc một xa, chỉ còn lại cô gái đang nằm trên mặt đất, chút ý thức cuối cùng cũng hoàn toàn tiêu tán theo gió. “YY.. không phải cậu ta chết rồi đấy chứ?” “Mới có dìm cậu ta vào nước được vài giây, sao chết dễ như thể được?” Không3biết vì sao bên tai lại loáng thoáng có tiếng xì xào bàn tán, ngực và họng đau buốt, chân tay chẳng còn sức mà động đậy Tiếng nói chuyện vẫn tiếp tục truyền vào tai cô “Nhưng cậu ta vẫn không tỉnh lại, sẽ không xảy ra chuyện gì đấy chứ?” “Trần Lạc, sao cậu nhát gan thể, chẳng phải là bất tỉnh thôi sao? Đá mấy cái chắc chắn sẽ tỉnh lại ngay.” Tiếng… CÔ ẤY ĐANG RẤT TỨC GIẬN (4)Nhiếp Nhiên không thèm phí lời với hắn, cô đi thẳng luôn vào vấn đề, “Bọn họ đâu?”Triệu Lực hất cằm, ra lệnh: “Mang bọn nó ra đây.”Thừa dịp đàn em của hắn đi dẫn người ra, Nhiếp Nhiên tóm lấy Mã Cường vứt xuống bên cạnh chân Triệu Lực, cô lạnh giọng, “Đây là chính kẻ vay nặng lãi mà không trả của chúng mày, tao thay chúng mày tìm được rồi đấy.”Triệu Lực ngồi thẳng dậy, đạp chân lên người Mã Cường đang không ngừng run rẩy, phất tay với đám đàn em trong phòng rồi nói: “Đưa nó xuống đi!”Mã Cường sợ hãi run lẩy bẩy, bị hai tên đàn em của Triệu Lực kéo ra ngoài, liên tục gào thét xin tha.Nhiếp Nhiên coi như không nghe thấy gì, cô lạnh lùng nói với Triệu Lực: “Bây giờ người này đã thuộc về chúng mày, coi như chúng ta đã thanh toán xong.”“Thanh toán xong? Mày làm tay tao thành như thế này mà gọi là thanh toán xong rồi à?” Triệu Lực chỉ vào tay mình mà cười lạnh.“Vậy mày muốn thế nào?”“Thế nào à? Đương nhiên là cô em phải chăm sóc cho mấy anh em bọn này thật tốt rồi! Nếu làm tao vui vẻ thì tao sẽ nhân từ mà không so đo nữa.” Triệu Lực cười man rợ.||||| Truyện đề cử: |||||Lý Kiêu chưa nói câu nào, giờ bỗng lạnh lùng lên tiếng: “Tao thấy mày không muốn giữ nốt cánh tay còn lại rồi đấy.”Triệu Lực đứng phắt dậy, hắn nhìn chằm chằm Lý Kiêu bằng ánh mắt ác độc, “Mày nói cái gì?”Nhiếp Nhiên đưa tay ra cản Lý Kiêu, sau đó nói với Triệu Lực, “Tao không có thời gian lãng phí với chúng mày, mau thả bọn họ ra.”

CÔ ẤY ĐANG RẤT TỨC GIẬN (4)

Nhiếp Nhiên không thèm phí lời với hắn, cô đi thẳng luôn vào vấn đề, “Bọn họ đâu?”

Triệu Lực hất cằm, ra lệnh: “Mang bọn nó ra đây.”

Thừa dịp đàn em của hắn đi dẫn người ra, Nhiếp Nhiên tóm lấy Mã Cường vứt xuống bên cạnh chân Triệu Lực, cô lạnh giọng, “Đây là chính kẻ vay nặng lãi mà không trả của chúng mày, tao thay chúng mày tìm được rồi đấy.”

Triệu Lực ngồi thẳng dậy, đạp chân lên người Mã Cường đang không ngừng run rẩy, phất tay với đám đàn em trong phòng rồi nói: “Đưa nó xuống đi!”

Mã Cường sợ hãi run lẩy bẩy, bị hai tên đàn em của Triệu Lực kéo ra ngoài, liên tục gào thét xin tha.

Nhiếp Nhiên coi như không nghe thấy gì, cô lạnh lùng nói với Triệu Lực: “Bây giờ người này đã thuộc về chúng mày, coi như chúng ta đã thanh toán xong.”

“Thanh toán xong? Mày làm tay tao thành như thế này mà gọi là thanh toán xong rồi à?” Triệu Lực chỉ vào tay mình mà cười lạnh.

“Vậy mày muốn thế nào?”

“Thế nào à? Đương nhiên là cô em phải chăm sóc cho mấy anh em bọn này thật tốt rồi! Nếu làm tao vui vẻ thì tao sẽ nhân từ mà không so đo nữa.” Triệu Lực cười man rợ.

||||| Truyện đề cử: |||||

Lý Kiêu chưa nói câu nào, giờ bỗng lạnh lùng lên tiếng: “Tao thấy mày không muốn giữ nốt cánh tay còn lại rồi đấy.”

Triệu Lực đứng phắt dậy, hắn nhìn chằm chằm Lý Kiêu bằng ánh mắt ác độc, “Mày nói cái gì?”

Nhiếp Nhiên đưa tay ra cản Lý Kiêu, sau đó nói với Triệu Lực, “Tao không có thời gian lãng phí với chúng mày, mau thả bọn họ ra.”

Cưng Chiều Cô Vợ Quân NhânTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhCuối con đường tối tăm có một bóng đen xuất hiện, hắn nhìn cô gái bị bắn xuyên qua ngực, rồi lau cây súng trong tay mình, khóe miệng hơi nhếch lên. “Số 1, đây là kết cục của việc cô không chịu hợp tác với tôi, đừng trách tôi làm gì Có trách thì trách cô cứng đầu cứng cổ, đáng lẽ ra cô không nên đi theo trưởng quan của mình.” Tiếng cười trầm thấp và lạnh lùng độc ác vang lên trên hành lang âm u, tiếng bước chân mỗi lúc một xa, chỉ còn lại cô gái đang nằm trên mặt đất, chút ý thức cuối cùng cũng hoàn toàn tiêu tán theo gió. “YY.. không phải cậu ta chết rồi đấy chứ?” “Mới có dìm cậu ta vào nước được vài giây, sao chết dễ như thể được?” Không3biết vì sao bên tai lại loáng thoáng có tiếng xì xào bàn tán, ngực và họng đau buốt, chân tay chẳng còn sức mà động đậy Tiếng nói chuyện vẫn tiếp tục truyền vào tai cô “Nhưng cậu ta vẫn không tỉnh lại, sẽ không xảy ra chuyện gì đấy chứ?” “Trần Lạc, sao cậu nhát gan thể, chẳng phải là bất tỉnh thôi sao? Đá mấy cái chắc chắn sẽ tỉnh lại ngay.” Tiếng… CÔ ẤY ĐANG RẤT TỨC GIẬN (4)Nhiếp Nhiên không thèm phí lời với hắn, cô đi thẳng luôn vào vấn đề, “Bọn họ đâu?”Triệu Lực hất cằm, ra lệnh: “Mang bọn nó ra đây.”Thừa dịp đàn em của hắn đi dẫn người ra, Nhiếp Nhiên tóm lấy Mã Cường vứt xuống bên cạnh chân Triệu Lực, cô lạnh giọng, “Đây là chính kẻ vay nặng lãi mà không trả của chúng mày, tao thay chúng mày tìm được rồi đấy.”Triệu Lực ngồi thẳng dậy, đạp chân lên người Mã Cường đang không ngừng run rẩy, phất tay với đám đàn em trong phòng rồi nói: “Đưa nó xuống đi!”Mã Cường sợ hãi run lẩy bẩy, bị hai tên đàn em của Triệu Lực kéo ra ngoài, liên tục gào thét xin tha.Nhiếp Nhiên coi như không nghe thấy gì, cô lạnh lùng nói với Triệu Lực: “Bây giờ người này đã thuộc về chúng mày, coi như chúng ta đã thanh toán xong.”“Thanh toán xong? Mày làm tay tao thành như thế này mà gọi là thanh toán xong rồi à?” Triệu Lực chỉ vào tay mình mà cười lạnh.“Vậy mày muốn thế nào?”“Thế nào à? Đương nhiên là cô em phải chăm sóc cho mấy anh em bọn này thật tốt rồi! Nếu làm tao vui vẻ thì tao sẽ nhân từ mà không so đo nữa.” Triệu Lực cười man rợ.||||| Truyện đề cử: |||||Lý Kiêu chưa nói câu nào, giờ bỗng lạnh lùng lên tiếng: “Tao thấy mày không muốn giữ nốt cánh tay còn lại rồi đấy.”Triệu Lực đứng phắt dậy, hắn nhìn chằm chằm Lý Kiêu bằng ánh mắt ác độc, “Mày nói cái gì?”Nhiếp Nhiên đưa tay ra cản Lý Kiêu, sau đó nói với Triệu Lực, “Tao không có thời gian lãng phí với chúng mày, mau thả bọn họ ra.”

Chương 1161